Sau khi rời khỏi đại điện, Diệp Bắc Minh ghé qua bảo khố nhà họ Diệp một chuyến.
Nói rõ mọi thứ với đám người bên mẹ, đến khuya lại quay về thư phòng.
Chân trước vừa mới ngồi xuống.
Một bóng đen tiến vào thư phòng, quỳ gối một chân: “Tham kiến chủ nhân!”
…
Sáng hôm sau, Đạm Đài U Nguyệt tìm được Diệp Bắc Minh đầu tiên.
Hiệu quả của đan dược Đế phẩm rất tuyệt vời, thương thế của cô ấy đã hoàn toàn khôi phục.
Chỉ có điều.
Loại cảm giác mà Diệp Bắc Minh đem đến cho Đạm Đài U Nguyệt, có hơi kỳ lạ!
Mười lăm phút sau, tại cánh cửa rộng lớn cổ xưa của Tổng viện Giám sát.
Phùng Vũ nở nụ cười: “Anh Diệp, chào mừng đến với Tổng viện Giám sát!”
Phía sau là vài chục đứa học sinh đi theo.
Vẻ mặt tò mò đánh giá Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh nhìn lướt qua đám người: “Nhược Giai đâu? Tại sao cô ấy không có mặt ở đây?”
Phùng Vũ cười một tiếng: “Cô ấy vẫn còn đang nghỉ ngơi, chỉ là hiện giờ cô ấy đã trở thành học sinh nội viện”.
Diệp Bắc Minh nói: “Dẫn tôi đến gặp cô ấy”.
“Được thôi!”
Phùng Vũ cũng không nhiều lời, dẫn theo Diệp Bắc Minh đến trong viện nơi Chu Nhược Giai đang ở.
Bên trong truyền ra giọng nói của vài cô gái xa lạ!
“Chỉ là một đứa cảnh giới Hợp Nhất mà thôi, làm sao xứng được ở trong viện?”
“Là thầy Phùng Vũ đề cử cô tiến vào trong viện, giữa hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704715/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.