Tiếng rồng gầm vang lên, một con huyết long bay ra từ trong nắm đấm của Diệp Bắc Minh!
Trịnh Bách Xuyên tức đến suýt thổ huyết, ông ta nằm mơ cũng không ngờ!
Diệp Bắc Minh lại dám ra tay giết người trước mặt ông ta!
“Nhóc con, cậu dám!”
Nhanh chóng giơ tay tóm về phía Trịnh Nhất Hàm.
Nhưng tốc độ của huyết long nhanh hơn, lập tức đập lên người Trịnh Nhất Hàm!
Phập!
Một làn sương máu nổ ra, cả người Trịnh Nhất Hàm biến mất, chỉ còn lại cánh tay đó trong tay Trịnh Bách Xuyên!
“Vãi!”
“Cậu ta lại đám giết Trịnh Nhất Hàm trước mặt lão Trịnh! Cậu ta muốn nghịch thiên sao?”
“Cậu ta đã nghịch thiên rồi! Vãi!”
“Ực ực, ực ực…”
Dưới đài võ đạo, mọi người kinh sợ nuốt nước miếng.
“Đúng là quá điên cuồng rồi”
“Tôi muốn gia nhập hội người hâm mộ Diệp Bắc Minh!”
“Mẹ ơi, tôi thích phong cách làm việc của tên nhóc này!”
Một vài võ giả đỏ bừng đôi mắt, hơi thở gấp gáp, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh với vẻ mặt sùng bái!
Là võ giả, ai mà không có nhiệt huyết?
Hành động của Diệp Bắc Minh khiến người ta nhiệt huyết sôi sục!
Đầu óc Đạm Đài U Nguyệt trống rỗng, lồng ngực không ngừng run lên nhìn tất cả!
Phùng Vũ dứt khoát ngồi xuống đất, sắc mặt trắng bệch nhìn đài võ đạo, sợ đến muốn khóc: “Ai dạy cậu ta chơi như vậy?”
“Cậu!”
Trịnh Bách Xuyên nhìn một cánh tay duy nhất còn lại của Trịnh Nhất Hàm!
Tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704700/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.