🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

*) Ta muốn rẽ hoa tìm lối: Trích từ bài thơ 《Thủy điệu ca đầu·Du lãm》của Hoàng Đình Kiên thời nhà Tống.



***



Dùng từ lăn và bò thì hơi khoa trương, nhưng quả thật Vân Dao đã dùng cả tay lẫn chân, di chuyển cơ thể gần như cứng đờ như đá của mình xuống khỏi người Mộ Hàn Uyên, rồi “lăn” vào góc giường.



Càng di chuyển ra xa, càng thấy rõ ràng.



Mộ Hàn Uyên bị dải lụa trắng kia cột vào thành giường, ngân ti liên hoa quan trên đỉnh đầu hơi lệch, nghiêng xuống một nửa. Tóc dài đen nhánh tán loạn uốn lượn buông xuống, hệt như gấm Thanh Vân được dệt từ lưu ngọc quỳnh đôi của Tư Thiên Cung, áo bào trắng như tuyết và đai lưng ngọc quanh eo bị giật phăng ra, khiến hắn trông hơi biếng nhác, khác hẳn với thường ngày.



Chỉ là đuôi mắt của hắn hơi cụp xuống, bị hàng mi dài che khuất, trông hơi lạnh lùng không dính khói lửa nhân gian.



Vân Dao không dám nhìn tiếp nữa, nàng tuyệt vọng quay mặt đi: “Nếu như ta nói rằng, bất kể ta vừa làm gì…… thì tất cả đều do tẩu hỏa nhập ma, đánh mất thần trí, ngươi tin không?”



Mộ Hàn Uyên nhắm mắt lại, cứ như không nghe thấy.



Vân Dao há miệng mắc quai.



—— Cũng phải, nếu là nàng, nàng cũng không tin.



Ai bị tẩu hỏa nhập ma chẳng những biết cởi quần áo của người ta, mà còn biết dùng pháp khí lụa trắng trói người ta lại?



Nếu thủ phạm không phải là mình, Vân Dao sẽ nghĩ rằng đây là một âm mưu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-ma-ton-mua-mot-tang-mot/3429117/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.