Đêm trước khi lên núi Tàng Long, thôn xóm dưới chân núi này vô cùng yên tĩnh, không có chuyện gì xảy ra. 
Sau khi trời sáng, Mộ Hàn Uyên chọn một nhóm đệ tử, để bọn họ theo Vân Dao lên núi, thăm dò chướng khí vô danh bao trùm núi. 
Trước khi đi hắn đã nói rõ, sau khi lên núi mọi hành động đều do Vân Dao sắp xếp, không được làm trái, nếu không sau khi về tông môn sẽ bị trừng phạt theo tội “bất kính với sư trưởng”. 
Nếu mệnh lệnh này được đưa ra vào một ngày trước, có lẽ sẽ có đệ tử không sợ chết chất vấn vài câu. 
Nhưng hiện tại, với lời bác bỏ lần trước của Vân Dao, cộng thêm uy lực chấn nhiếp chỉ bằng một sợi dây đàn của nàng, Hà Phượng Minh và những người khác dù bất mãn đến đâu cũng không dám bộc lộ gì với Mộ Hàn Uyên và Trần Kiến Tuyết, mà chỉ có thể thô thanh thô khí (*) chấp nhận. 
(*) Nói năng thô lỗ. 
Khi Mộ Hàn Uyên hạ lệnh, Vân Dao đứng một mình dưới gốc cây cổ thụ ngoài sân, lười biếng dựa vào gốc cây chợp mắt. 
Không rõ là vấn đề của nguyên thân, hay vấn đề của chính nàng, Vân Dao cảm thấy sau khi đến giới Càn Nguyên, nàng luôn rất mệt mỏi. Ký ức trong thức hải ngắt quãng, khi có khi không. 
Đôi khi nàng không thể phân biệt được những thứ kia là ký ức của nguyên chủ, hay của chính nàng. 
…… Có lẽ bởi vì sống quá lâu chăng? 
Nghe được âm thanh có người đến gần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-ma-ton-mua-mot-tang-mot/3403280/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.