Mới chớp mắt mà mười lăm ngày đã trôi qua, Kha Vô Nhai thành công bước vào giai đoạn tiền Ngưng Hợp. Sau khi bước vào giai đoạn tiền Ngưng Hợp, Kha Vô Nhai cảm thấy lâng lâng trước giờ chưa từng có.
Sau đó!
Sau khi nhận được sự giáo dục nhân tính hóa từ Bạch Phong Lưu, Kha Vô Nhai đột nhiên cảm thấy giai đoạn tiền Ngưng Hợp cũng không có gì!
“Sư phụ, chúng ta có nên đến Hoàng đô tham gia so tài chưa?” Kha Vô Nhai tính toán thời gian, cũng chỉ còn mười ngày nữa là đến ngày tỷ thí.
Bạch Phong Lưu gật đầu.
Sau đó một tay xách Tiểu Đạo Linh, một tay nắm lấy vai của Kha Vô Nhai, thân hình thoắt cái biến mất.
Kha Vô Nhai chỉ cảm thấy tâm mắt tối đen, sau đó đột nhiên nhìn thấy cổng thành vô cùng lớn xuất hiện trước mắt, hơn nữa trước cửa cổng thành có rất nhiều tu sĩ.
Thành Thái Hành!
Trời đất! Mới chớp mắt mà đã đến Hoàng đô ư?
Kha Vô Nhai hơi ngẩn người, chuyện gì đang xảy ra thế này?
“Đi thôi, còn đứng ngây ra đó làm gì?” Bạch Phong Lưu vỗ vào bả vai Kha Vô Nhai, sau đó dẫn Tiểu Đạo Linh đi về phía thành Thái Hành.
Kha Vô Nhai bừng tỉnh, lập tức đi theo.
Đến cổng thành, Kha Vô Nhai mới phát hiện rằng sở dĩ trước cổng thành có nhiều tu sĩ như vậy vì vào thành Thái Hành cần giao nộp linh thạch.
Mỗi người phải nộp hai mươi linh thạch hạ phẩm.
Nếu là trước đây thì Kha Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-cua-ta-loi-hai-qua-di/3437174/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.