Đứng đối diện với hắn, nó nhìn bằng con mắt khác lạ, khác với lần trước hắn thấy - một con mắt chứa đầy niềm đam mê của bóng rổ và sự quyết tâm, còn giờ là một con mắt như nhìn thấu hắn, như muốn biết được điều gì đó.
Bóng đang trong tay nó, nó đập dạo bóng một lúc rồi vượt qua hắn. Nhưng tất cả không còn đơn giản như nó nghĩ. Hắn đã chặn bóng lại, không biết nó đang nghĩ gì mà không hề giành giật như lần đấu trước nữa. Qua mắt nó, hắn cười, nụ cười nửa miệng và nghi bàn bằng cú bật nhảy nhẹ nhàng, lần này bóng ở tay hắn. Nhìn thẳng vào đối mắt quen thuộc trước mặt hắn phút chốc lơ đãng và nó đã bắt được cơ hội đó lao lên lấy bóng, nhưng trong tích tắc ngắn ngủi, hắn đã quay cả khuỷu tay vào đầu nó để lấy bóng. Cường và Duy trợn mắt nên nhìn vào sân bóng, Long và Hoàng vẻ lo lắng hiện rõ lên trên khuôn mặt. Nó ngã. Trước mắt nó tất cả đang quay cuồng. Nó ngồi gục xuống, ngửa mặt nên nhìn hắn nghi bàn tiếp theo. Duy lao vào sân đỡ nó đậy:
- Ch….. không Anh, mình về thôi.
- Không. Bỏ anh ra đi. Anh không sao _ nó nhìn Duy nói bằng giọng nói cương quyết.
- Anh điên hả. Đi về với em.
- Đã nói là không sao mà. Em ra ngoài đi _ nó đứng dây rồi đẩy Duy ra khỏi sân.
- đủ chưa thế _ hắn khó chịu
- Tiếp tục thôi. _ nó cười. Hắn nhận ra điều đó vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dau-gau-toi-yeu-em/1993520/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.