- Lên nhớ. Tôi sẽ vượt anh _ nó nói rồi nhìn 2 người kia khẽ cúi chào rồi ra về cùng Cường và Duy.
Trong sự ghìm chặt của 2 thằng bạn, hắn bắt đầu trở lại bình thường. Rồi hắn ngồi gục xuống sân:
- Sao ông mất bình tĩnh vậy. _ hoàng cũng ngồi xuống cạnh hắn
- Tôi không biết nữa. Thằng nhóc đó là người duy nhất động đến bà ấy…. tôi.
- Được rồi, mọi chuyện qua rồi mà _ Long vỗ vai
- Tôi thấy hắn quen lắm. Tôi phải điều tra được hắn.
- Sao tôi không thấy điều đó nhỉ _ Long ngơ ngác.
- Tôi cũng không. _ Hoàng nhún vai.
- Vừa này cũng vì đột nhiên thằng nhóc đó nhìn tôi lạ kì nên tôi mới mất bóng đó.
- Ừ. Thảo nào, tôi cũng hơi ngạc nhiên, chưa bao giờ tôi thấy ông trên sân mà như thế cả _ Long gật gù.
- Thôi. Về thôi. _ hoàng đứng dậy trước.
- Ừ. _ Long và hắn cũng đứng lên ngay.
Quay lại với nó lúc này, vừa ăn một cú đấm của hắn, môi nó bật máu, lại thêm quả bóng lúc trước vào mặt cùng một chỗ giờ nó tím bầm nên. Duy lo lắng:
- Chị không sao đấy chứ.
- Không sao mà, bóng rổ đường phố thế này là nhẹ đó. _ nó đưa tay gạt đi chút máu con vương trên khoé môi.
- Haizz! đội này cũng mạh thật đó. _ Cường vừa đi vừa nói.
- Chứ gì nữa. mãi mới nghi được một điểm _ Huy lon ton _ à mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dau-gau-toi-yeu-em/1993488/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.