Đúng như hắn nói, làm việc ở bar thực sự không dễ dàng chút nào. Có lần nó bê đồ uống cho một bàn nước có 3 người đàn ông và một người con gái trẻ. Vừa đặt đồ uống xuống thì có một người đàn ông kéo tay nó lại:
- Cô em ở lại uống với anh một li đi
- Dạ. Cháu xin lỗi. cháu có việc phải đi.
- Việc gì quan trọng chứ. Ngồi đây với anh. muốn gì anh cũng cho.
- Bỏ tay cháu ra đi ạ, cháu còn phải làm việc.
- Con bé này, giả vờ gì nữa.
- Bỏ cháu ra đi _ nó lừ mắt, bực lắm rồi
- Mày làm cái gì thế hả, lừ tao á. _ ông ta đứg dậy cầm cổ áo nó.
- Chỉ tại chú, cháu bảo là cháu còn phải làm việc mà
“ CHÁT”. Con oát này, mày tưởng mày là ai mà giám cãi tao hả. _ ông ta tát nó một cái đau đớn.
- Phì. Cháu có quyền được cãi với những người ô ếu như chú đó_ dù nhà nó nghèo nhưng từ nhỏ tới giờ mẹ nó không nó đánh nó một cái nào chứ không nói là tát. Hơn nữa mẹ từng dặn nó là đừng để người khác động vào mình quá đáng mà.
- Mày cũng chỉ là cái loại gái … loại không ra gì.
- Xin lỗi chú, cháu không phải gái. Chú cũng đâu có ra gì ạ_ nó nói nhưng mặt vẫn bình thường chỉ cười đểu.
- Mày… Mày biết gì không, tao không ra gì, nhưng tao có tiền, tao có tiền tao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dau-gau-toi-yeu-em/1993462/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.