Vừa về đến nhà, nó cất tiếng gọi:
- huy ơi. Chị về rồi nè.
Không ai trả lời, nó thấy lo lo, chạy thẳng lên gác. Huy nằm trên đất, không phải là cậu bé ngủ mà là cậu bé ngất đi. Nó lo lắng bé sốc Huy dậy rồi chạy xuống nhà. Bố mẹ đều đi làm phải cả tuần mới về một lần, vì nơi làm việc xa nhà, không có phương tiện đi lại lên họ phải ở tại công trường những ngày trong tuần chỉ duy nhất ngày chủ nhật là được về với 2 con ở nhà, có lần công trường nhiều việc quá họ phải ở đó cả tháng trời không được về với con lần nào, chỉ tìm cách gửi tiền về cho chúng ăn uống thôi. Mọi việc đều 1 tay nó lo hết. Nó chuyển sang cõng Huy rồi chạy thẳng tới bệnh viện, nó không thể đi xe đạp vì không ai ôm Huy, nhưng ra đường bắt taxi lại không được, sợ nguy hiểm tới em nên nó đành chạy, chạy thật nhanh tới bệnh viện ngần nhất. Mồ hôi nó nhễ nhại, vừa chạy vừa gọi tên Huy trong tiềm thức. Đang chạy thật nhanh bỗng một tiếng phanh xe “ kítttttttttttt”, bánh xe trượt trên mặt đường tạo ra một âm thanh chói tai cực kì. Nó ngã, Huy cũng ngã. nó chẳng kịp nhìn đó là ai chỉ kịp cúi đầu.” xin lỗi! Tôi xin xin lồi”. Rồi nhanh chóng đỡ Huy nên lưng, đang định đứng dậy chạy tiếp, thì có tiếng người nói:
- Cô đi đứng kiểu gì vậy, không nhìn à.
- Tôi xin lỗi! thực sự xin lỗi nhưng giờ tôi có việc gấp phải đi. không thể chậm đươc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dau-gau-toi-yeu-em/115688/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.