Bạch Yến Lê trừng mắt nhìn Nhị hoàng huynh thân yêu nhà mình đang yên vị trên bục.
Ôi mẹ ơi! Huynh ấy lại định làm gì đây? Đến dự thì dự đi, còn định làm loạn đám cưới nhà người ta à??? Không nha! Không được nha! Lễ cưới này rất quan trọng đó! Tốn rất nhiều công sức đó! Ngàn vạn lần đừng nha!
Ở bên dưới Mặc Viên cũng đã sớm đen mặt, mở to mắt trừng con người đang thư thả đứng trên bục.
WTF!!! Hoàng đế đáng ghét kia lại định giở trò quỷ gì đây? Nếu hắn ta dám nói gì khiến người khác không đỡ nổi thì nàng nhất định đá bay hắn!!!!! Aaaaa!! Điên mất!!!!!!!
Ở bên trên Mục Phong và Hồng Trà nhìn người đang đứng trên bục mà hoảng cả hồn.
Ông trời ơi! Hoàng thượng lại định giở trò gì đây??? Làm ơn buông tha cho bọn họ đi mà!!!
Bạch Nhất Thiên không hề để tâm mấy ánh mắt kì lạ đang lia vèo vèo về phía mình, chậm rãi lên tiếng: “Mục Phong…”
“C…Có… thần…” Mục Phong lắp bắp lên tiếng.
“Hồng Trà…” Bạch Nhất Thiên lại chậm rãi gọi.
“Vâng?” Hồng Trà cũng hơi run run đáp lại.
“Chúc các ngươi bách niên giai lão, trăm năm hạnh phúc.” Bạch Nhất Thiên mỉm cười nói.“Tạ ơn thánh thượng.” Hồng Trà và Mục Phong thụ sủng nhược kinh cúi người nói.
Sau khi Bạch Nhất Thiên chúc xong liền đi xuống. Ừm… Lời chúc hơi nhạt nhẽo nhưng thà có còn hơn không. Dù sao hắn cũng không thể đi ăn cưới chùa được… Ít ra thì cũng cho chút tặng lễ rồi chúc phúc chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dang-ghet-ta-thich-nguoi/2115130/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.