Sáng sớm, Mặc Viên nhảy nhót sang gõ cửa phòng Mặc Vi: “Mặc Vi, ta có thể vào không?”
“Được.”
Mặc Viên đẩy cửa bước vào liền thấy Mặc Vi đang ngồi ăn điểm tâm. Thấy Mặc Viên vào, Mặc Vi chỉ vào bàn rồi nói: “Ăn không?”
“Không đâu. Ta mới ăn rồi.” Mặc Viên lắc đầu ngồi xuống.
“Ừm.” Mặc Vi nói rồi yên tĩnh dùng bữa.
Mặc Viên ngồi nhìn có chút không nói nên lời. Dáng ăn này… Ừm… Rất tao nhã… quá khác biệt so với nàng… Hừm… Hừm…
Đến khi Mặc Vi ăn xong, Mặc Viên mới lên tiếng hỏi: “Mặc Vi, tỷ có dự định gì không?”
“Dự định?” Mặc Vi hỏi.
“Ừm. Có định đi đâu không?” Mặc Viên lôi đâu ra một ít đậu phộng ngồi nhai nhai.
“Không có. Sao vậy?” Mặc Vi khẽ uống một ngụm trà hướng Mặc Viên hỏi.
“Ừ thì… Hôm nay bọn ta định về Hoàng Thành, dù sao thì tỷ cũng không có dự định gì, vậy tỷ có muốn đi cùng không?” Mặc Viên vừa nhai đậu phộng vừa nói.
“Có phiền không?” Mặc Vi khẽ nhíu mày.
“Không sao, không sao mà.” Mặc Viên hi hi ha ha nói.
“Ừm. Vậy cũng được.” Mặc Vi nghe vậy thì gật gật đầu rồi hỏi: “Khi nào thì xuất phát?”
“Ừm. Bây giờ luôn. Đi thôi.” Mặc Viên nói rồi đứng lên đi, vừa đi vừa tung đậu phộng vào miệng nhai nhai.
Mặc Vi thấy vậy liền vơ lấy thanh kiếm trên bàn chầm chậm đi theo Mặc Viên.
- ------------------------
Sau mấy ngày bận rộn, cuối cùng Hồ Hiên cũng có chút thời gian gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dang-ghet-ta-thich-nguoi/2115112/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.