Mặc Viên chạy như điên về dịch quán trong ánh mắt nghi hoặc của mọi người. Sau khi ổn định nhịp thở, nàng đặt bó đài sen to đùng xuống bàn nhưng vì nó khá nhiều mà không có gì cố định nên lăn loạn xạ trên bàn, có vài cành rớt hẳn xuống đất. Mặc Viên vội vàng nhặt chúng lại trong đầu không ngừng thắc mắc.
Nàng nhớ lúc chiều đã dùng dây lụa buộc chúng lại rồi mà, sao giờ lại bung loạn xị thế này? Còn sợi dây biến đâu mất tiêu rồi ta?
Tuy khó hiểu nhưng Mặc Viên nhanh chóng vứt vấn đề đó lên chín tầng mây xanh, nàng chỉ nghĩ là do lúc Kim Huyền đưa nàng về chắc đã làm rơi ở đâu đó rồi…..
Nhắc mới nhớ, nàng ngủ trên bãi cỏ ở hồ sen mà thế quái nào khi tỉnh dậy lại nằm trong tẩm điện của Kim Huyền? Chẳng lẽ hắn ta ôm nàng về??? Ôi mẹ ơi!!! Nghĩ thôi đã thấy sợ rồi….
Mặc Viên méo mặt cốc đầu mình. Này thì ngu này… Biết vậy nàng để Hạ Cữu đi theo trông chừng giúp cho rồi… Ít nhất nàng sẽ không bị khiêng đi thần không biết quỷ không hay thế này… ahuhu… Điên mất thôi…
Mặc Viên ngồi trong góc cắn móng tay gặm nhấm nỗi đau đớn của mình một hồi cảm thấy đói bụng liền quyết định vứt nó ra sau đầu. (-.-)
Hừ… Mặc kệ… Chuyện xảy ra cũng đã xảy ra rồi… Binh đến tướng đỡ… Bây giờ ăn mới là chân lý…
- ------------------------------
Sáng hôm sau khi Mặc Viên vừa dùng điểm tâm xong thì Triệu Mẫn Ly đã tới tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dang-ghet-ta-thich-nguoi/2115068/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.