Kim Huyền nhìn Triệu Mẫn Ly kéo Mặc Viên đi, nhíu mày lành lạnh nói: “Đứng lại!”
Triệu Mẫn Ly khó hiểu quay lại nhìn liền bị thái độ lạnh lẽo của Kim Huyền dọa cho giật cả mình. Ông trời ơi! Nãy giờ nàng nhớ mình đâu có chọc ghẹo gì vị tôn đại thần này đâu, có cần phải đưa bộ mặt đáng sợ đó ra không chứ?
“Muội đi, còn nàng ấy…. ở lại.” Kim Huyền bình bình đạm đạm nói.
“Hả???” Triệu Mẫn Ly nghệch mặt, nàng nghe nhầm phải không?
Mặc Viên mở to mắt trừng hắn. Cmn!!! Vẫn chưa buông tha cho nàng là sao? Muốn gì nữa đây? Làm ơn đi!!! Tha cho ta đi!!!
“Hả cái gì? Nghe không hiểu sao?”
“Nhưng mà tại sao?” Triệu Mẫn Ly tiếp tục nghệch mặt nhìn hắn. Chuyện quái gì vậy???
“Từ khi nào mà muội nhiều lời như vậy?” Kim Huyền giọng nói lộ vẻ khó chịu thấy rõ.
“Muội mặc kệ nhưng muội sẽ dẫn Tiểu Viên đi.” Triệu Mẫn Ly mặc kệ thái độ khó chịu của Kim Huyền dõng dạc tuyên bố.
Gì chứ?? Hoàng biểu ca lại có âm mưu gì đây? Tiểu Viên và huynh ấy đâu thân thiết với nhau. Nếu như muốn cảm tạ thì nãy giờ là đủ rồi, còn muốn Tiểu Viên ở lại làm gì chứ? Không cần biết huynh ấy đang bày trò gì nàng sẽ không để Tiểu Viên dính dáng gì đến mấy cái âm mưu kia đâu! Nhất quyết không!!! Tiểu Viên là bằng hữu cũng là ân nhân của nàng…. Bằng mọi giá nàng sẽ bảo vệ Tiểu Viên!!!
“Muội dám cãi lời ta?” Kim Huyền nheo mắt lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dang-ghet-ta-thich-nguoi/2115062/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.