Trong tình huống mọi người đơ mặt nhìn nhau, Hạ Cữu phản ứng lại đầu tiên: “Mặc cô nương, ngài tỉnh rồi!”
“À… Hả???” Mặc Viên vẫn còn đang mộng bức chưa thoát ra được.
Lại một chập sau Mặc Viên mới lấy lại tinh thần dè dặt hỏi vị đại tỷ đang ôm mình: “Ách…. Vị đại tỷ này… chúng ta… ách… có nhận biết… không? Ta không nhớ là đã từng gặp ngươi nha!”
“Đúng vậy, ta và người trước đây chưa từng gặp nhau.”
“Vậy… ách… có chuyện gì vậy?” Mặc Viên nghe câu trả lời xong tiếp tục rơi vào trạng thái mộng bức.
Cái quần què gì vậy nè? Không quen biết mà ôm ta như thật vậy à? Tuy là vị tỷ tỷ này cũng xinh đẹp đấy. Nhưng thế thì đã sao? Nàng háo sắc nhưng không dễ dãi đâu nhá!!!
“Là gia cho thuộc hạ đến để bảo vệ cô nương.”
“Gia???..... A… Là đầu gỗ… à không là Bạch Nhất Quân sao?” Hai mắt Mặc Viên bắt đầu sáng lên.
“Đúng vậy.” Hạ Cữu nhìn Mặc Viên vui vẻ như tiểu hài tử liền nở nụ cười hiền hòa, lần nữa cảm nhận sâu sắc rằng gia cục than nhà mình có khẩu vị thực lạ.
Nàng cứ ngỡ với cái tính cách kì dị đó thì gia nhà nàng có thể sẽ không bao giờ động lòng. Mà nếu có đi chăng nữa thì hẳn là động lòng với một nữ hiệp mạnh mẽ, xinh đẹp, thoát tục….. Nhưng vạn lần không ngờ tới gia lại đi thích một tiểu bạch thỏ nhỏ nhỏ xinh xinh thế này…. ôi cuộc đời… thật không thể đoán trước được điều gì mà….
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dang-ghet-ta-thich-nguoi/2115052/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.