Bị Mặc Viên gọi hồn trở về, một đám người ngây ngốc nhìn một bàn thức ăn thịnh soạn mà nuốt nước miếng một cái rõ to.
Triệu Mẫn Ly nhìn mà thèm liền vứt hết mấy thứ râu ria ra khỏi đầu, hào hứng nhào qua Mặc Viên: “Tiểu Viên ngươi thực giỏi a. Đây là món gì nhìn thực lạ.”
Bạch Yến Lê bên cạnh cũng háo hức không kém: “Đúng vậy, đúng vậy Tiểu Viên tỷ đây là món gì nhìn bóng bóng, mùi thơm thơm, thực muốn ăn ngay.”
“Ừm… Đây là thịt ba chỉ chiên trộn nước mắm, canh đậu hủ non, củ sen hầm sườn non, mực dồn thịt xốt chua ngọt, canh mây, gỏi tôm củ sen, chè trôi bí đỏ cốt dừa.” Mặc Viên lần lượt nói tên các món ăn theo thứ tự.
“Ta muốn ăn, ta muốn ăn.” Triệu Mẫn Ly cùng Bạch Yến Lê rốt cuộc hết kiên nhẫn la hét đòi ăn.
Mặc Viên nhìn hành động như trẻ con của hai người mà buồn cười không thôi: “Ăn đi, cũng không có ai cấm các ngươi ăn.”
“AAAA… Vậy bọn ta tới.” Dứt lời liền nhào tới ăn như thể bị bỏ đói từ kiếp trước hoàn toàn vứt sạch lễ nghi ra sau đầu.
Mặc Viên bị tướng ăn của hai vị nào đó dọa cho đơ người. Hai người này… có nhất thiết phải như vậy không??? Nhìn như thể ma đói đầu thai vậy. Thực mất mặt! Nàng thật không muốn nhận thân với hai con ma đói này a!!!
Sau một hồi cảm thán, chợt Mặc Viên nhớ ra điều gì liền quay sang nói: “Này, các ngươi cũng ăn đi! Ta làm rất nhiều!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dang-ghet-ta-thich-nguoi/2115034/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.