Mặc Viên nhìn một đám người nhí nhố nhảy tưng tưng lên, có cảm giác một đám quạ đen đang bay qua đầu.
Đệt!!!
Đưa ánh mắt tội nghiệp nhìn đồng đội mình khó khăn mở lời: “Ách… cái đó…”
Còn không đợi Mặc Viên nói hết bốn người đã cùng nói: “Tiểu Viên cô nương không cần thấy có lỗi. Đây là trò chơi, có thắng có thua, mọi người đều vui cả mà! Cùng lắm thì chúng ta cùng nhau chịu phạt thôi mà!!!”
“Mọi người…. Cảm ơn mọi người…” Mặc Viên cảm động nhào qua ôm bốn người.
“Này… này… này… Xong chưa vậy? Xong rồi thì nhanh tới chịu phạt đi!” Triệu Mẫn Ly cười hắc hắc nói, giọng cười mười phần lưu manh, phong thái của quận chúa á đều cút thật xa đi.
“Hừ… Ta tới.” Mặc Viên buông mọi người ra oanh oanh liệt liệt nhảy ra trước tựa như tráng sĩ một đi không trở lại.
“Haha… Không sợ ta hành hạ ngươi sao?” Triệu Mẫn Ly cười càng lưu manh hơn nữa.
“Hừ… bản đại gia ta mới không sợ! Có chuyện mau nói, có rắm mau thả!” Mặc Viên hất mặt tràn đầy ý chí chiến đấu.
“A… Tiểu Viên tỷ thực soái nha!” Bạch Yến Lê ở một bên trầm trồ khen ngợi. Nhưng vừa dứt lời liền bị gõ một cái ngay trán, không hiểu tại sao mình bị đánh Bạch Yến Lê oan ức nhìn Triệu Mẫn Ly: “Sao lại đánh muội?”
“Muội còn nói hả? Muội xem lại mình ở đội nào đi! Ở đó mà khen địch.” Triệu Mẫn Ly chống nạnh trừng mắt.
Bọn cung nhân đứng ở một bên nhìn che miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dang-ghet-ta-thich-nguoi/2115031/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.