Dịch Quán.
Sau một hồi hàn huyên tâm sự hết sức hợp ý, cả ba người đều bắt đầu lộ bản chất.
Mặc Viên, Bạch Yến Lê, Triệu Mẫn Ly nằm dài trên cỏ hoàn toàn đạp dưới chân cái gì mà nữ tắc, cái gì mà lễ nghĩa, mấy thứ đó đối với các nàng á, đều chỉ là phù vân thôi ~~~
Phơi nắng, hóng gió, tán gẫu chán chê Mặc Viên lật người bắt đầu bày trò:
“Mẫn Ly, Yến Lê chúng ta chơi trò chơi đi.”
“Chơi trò chơi???”
“Đúng vậy.”
“Trò gì vậy?”
“Nhảy dây.”
“Nhảy dây? Là cái gì?”
“Đi! Ở đây không tiện, chúng ta đến Cẩm Tú cung của Yến Lê chơi đi.” Nói xong Mặc Viên cầm đầu bật dậy hướng Cẩm Tú cung mà phóng.
“Này. Đợi bọn ta.” Thấy Mặc Viên đã chạy xa Bạch Yến Lê và Triệu Mẫn Ly cũng nhanh chóng ngồi dậy đuổi theo.
- ---------------
Cẩm Tú cung.
Một nhóm mười người bao gồm ba thái giám, bốn cung nữ, nhóm ba người Mặc Viên đang chụm đầu trong một góc bàn tán nhốn nha nhốn nháo.
Bạch Yến Lê tò mò: “Tiểu Viên tỷ sợi dây này dùng để làm gì nha?”
Triệu Mẫn Ly háo hức: “Tiểu Viên, Tiểu Viên trò này chơi làm sao? Ngươi mau nói rõ ràng, mau nói rõ ràng đi.”
Nhóm thái giám, cung nữ láo nháo: “Tiểu Viên cô nương ngài mau nói, mau nói.”
Bạch Yến Lê: “Tiểu Viên tỷ mau chỉ muội cách chơi…”
Triệu Mẫn Ly: “Ngươi đừng nhìn nữa mau nói, mau nói.”
Nhóm thái giám, cung nữ: “Đúng vậy, mau nói…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dang-ghet-ta-thich-nguoi/2115029/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.