“Hoàng tổ mẫu vạn an.”
“Thần nữ tham kiến Thái Hoàng thái hậu.”
“Hoàng tổ mẫu vạn an.”
Vào tới đại điện Bạch Yến Lê, Mặc Viên, Bạch Nhất Quân lần lượt hành lễ.
“Bình thân, ban ghế.” Thái Hoàng thái hậu cười hiền từ nói rồi đưa mắt nhìn chằm chằm Mặc Viên, càng nhìn càng thuận mắt.
Mặc Viên bị lão nhân gia nhìn đến mức cứng ngắc, cả người đều không được tự nhiên. Nàng biết ánh mắt đó không hề có ý soi mói nhưng mà bị nhìn kiểu đó cũng quá…..
Bạch Nhất Quân cảm nhận được sự mất tự nhiên của nàng, nhanh chóng cứu người, đứng lên khẽ ho một tiếng: “Khụ… Hoàng tổ mẫu, hôm nay là đại thọ của người Tiểu Lục và Viên Viên có chuẩn bị chút lễ vật cho người, mong người sống lâu trăm tuổi, thọ tỷ nam sơn.”
“Đến là tốt rồi, còn lễ vật gì nữa…”
Thái Hoàng thái hậu vừa dứt lời thì cung nữ cũng dâng lễ vật lên. Lão nhân gia cười híp mắt khẽ chạm qua lễ vật của Bạch Nhất Quân nhìn một chút rồi cầm lấy món quà của Mặc Viên trực tiếp bỏ qua lễ vật của Bạch Nhất Quân.
Người bị bỏ qua lần 2:……
Bạch Nhất Quân ngồi phía dưới nhìn hành động của tổ mẫu nhà mình mà cảm thấy nguy cơ trùng trùng. Mặc danh hắn cảm thấy địa vị của bản thân đang tụt dốc nghiêm trọng. -.-’
Thái Hoàng thái hậu mở hộp lấy ra một sấp vải. Phía trên thêu phượng hoàng đang tung cánh xen kẽ là các họa tiết nhỏ nhưng cực kì tinh xảo như phù vân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dang-ghet-ta-thich-nguoi/2115019/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.