Liễu Như Yên về tới liền đuổi hết hạ nhân, đóng cửa phòng, sau đó chỉ nghe thấy tiếng đỗ vỡ truyền ra.
Tiểu Liên run rẩy đứng nhìn căn phòng vỡ nát không dám ho he, chỉ sợ lại chọc giận Liễu Như Yên thì số phận của nàng cũng sẽ giống đống đồ dưới sàn kia.
Mà lúc này Liễu Như Yên còn đâu một tiểu thư quan gia đoan trang, thùy mị nhìn cứ như một người điên.
Viên Viên… Viên Viên… Gọi thân mật vậy sao??? Huynh ấy chưa bao giờ gọi nàng như vậy, chưa bao giờ ôm nàng như vậy, cũng chưa từng đối xử dịu dàng với nàng như vậy!!!
Mặc Viên!!! Yêu nữ như nàng ta không xứng được biểu ca đối xử tốt như thế!!! Càng không có tư cách trở thành nữ nhân của Quân biểu ca. (Linh Linh: vậy chắc bà có tư cách hả?)
Cái tiện nhân không biết liêm sỉ, cư nhiên dám giành nam nhân với nàng... Chờ xem ta đối phó ngươi như thế nào đi!!!
Phát giận xong, Liễu Như Yên sửa sang lại đầu tóc, nhanh chóng lấy phong thái tiểu thư cao quý ra lệnh cho Tiểu Liên đang run cầm cập trong góc:
“Dọn dẹp đi, bản tiểu thư muốn nghỉ ngơi.”
“Dạ” Tiểu Liên nhanh chóng dọn dẹp rồi hầu hạ nàng ta nghỉ ngơi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]