Sau khi ra mắt cha mẹ Hạ Cảnh Điềm, quan hệ của nàng cùng Ngô Viễn Khangkhông thể nghi ngờ là tăng lên một độ cao mới, vốn đối với cảm tình nàycòn rất do dự , bây giờ Hạ Cảnh Điềm cũng hoàn toàn thả lòng đón nhận,trong công ty hai người cũng không trốn tránh, ngẫu nhiên sẽ tới phòngcà phê ngồi chung một chỗ.
Ở công ty, Hạ Cảnh Điềm là mộtnhân viên chăm chỉ cố gắng, công việc xuôi gió xuôi nước một đường thông thuận, trong mắt Ngô Viễn Khang, nàng là một cô bé xinh đẹp hay ngượngngùng, như đóa hoa đang chờ nở rộ, trong mắt cha mẹ, nàng là một cô congái ngoan ngoãn, được hết sức yêu thương cùng chiếu cố, dường như tấtcả chuyện tốt đều hướng vào nàng, khoảng thời gian này xem như là thờigian vui sướng nhất của Hạ Cảnh Điềm.
Nhưng đáy lòng nàng còn cất giấu một nỗi khổ riêng, chính là chuyện tự mình thất thân, tuy nhiên,thời bây giờ chuyện thất thân cũng không có gì là to tát, một đoạn tìnhái có thể lừa gạt nói cho qua, nhưng tự mình để mất đi thật sự là oanuổng, ngẫm lại, nàng cảm thấy đáng tiếc, mà người đàn ông kia thật đúnglà giữ lời, hắn cứ như không khí bay mất, không còn thấy bóng dáng tămhơi.
Ngồi ở trước bàn làm việc, cầm lấy lịch xem, hôm nay bất tri bất giác đã đến thứ sáu rồi, tiếp theo là hai ngày nghỉ, Hạ Cảnh Điềmvừa nghĩ đến sẽ trãi qua hai ngày nghỉ như thế nào, vừa đem tư liệutrong tay truyền đi, trong lúc đang nghĩ thì chợt thấy một trợ lý đẩycửa ra, trong tay cầm một phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-choi-cua-tong-tai-do-choi-cua-tong-giam-doc/1537883/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.