"Tư Dương !!!"
Cang Chung gầm giọng mà gọi tên cô. Sát khí trên người hắn lan ra khắp người. Bị Tư Dương từ chối và chê bai một cách thẳng thừng, Cang Chung cảm thấy mất hứng. Hắn nghiến răng ken két.
"Tư Dương, em rất giỏi trong việc làm người khác cảm thấy mất hứng đấy."
Hắn đứng bật dậy, tức giận mà bỏ ra ngoài. Cánh cửa vô tri bị hắn không thương tiếc, đóng lại một cái "rầm". Cang Chung đi rồi, Tư Dương nằm dài trên giường cảm thấy cơ thể mệt mỏi. Bất giác, cô co rúm cơ thể mình lại, cuộn tròn như một chú nhím. Mơ mơ màng màng, đôi mắt trở nên nặng trĩu từ từ chìm vào giấc ngủ sâu.
Cùng với thời điểm đó, ở trên mặt biển. Lúc này, gia đình của Thập Hải ngồi tụ hợp xung quanh đóng lửa đang cháy rực, nói chuyện phiếm.
Thủy Tiên, mẹ của Thập Hải rót cho Rạng Đông một chén trà rồi mới tới các con của mình. Bà ngồi một góc bên cạnh Rạng Đông hỏi về chuyện trên biển.
"Ban ngày không thấy bọn thương buôn qua lại hay sao mà em không thấy anh và các con đem chiến lợi phẩm chở về nhà thế?"
"Đúng là không có chiến lợi phẩm nhưng lại có thứ đáng giá hơn."
Thuyền trưởng Rạng Đông uống một ngụm trà do vợ đưa, ông ta cảm thấy ấm lòng vô cùng. Đặt chén trà xuống bàn, Rạng Đông liếc nhìn qua thằng con trai út của mình khẽ hỏi:
"A Hải, hôm nay đi biển con thấy như thế nào?"
"Dạ thưa cha, con thấy cũng được ạ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-choi-cua-do-doc-cang-chung/2672781/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.