“Tư Dương, cùng nhau trở về. Ta rất vui!”
Hắn nở một nụ cười mãn nguyện, sau đó ngã gục xuống người Tư Dương. Giây phút đó, cô đứng lặng im. Cả người cứng đơ. Bàn tay vô thức nắm lấy cánh tay Cang Chung lung lay nhẹ. Cô như một con ngốc gọi tên hắn.
“Cang Chung, dậy đi chúng ta cùng về nhà.”
“...”
“Cang Chung, có nghe em nói không!”
“.…”
”Cang Chung.”
“CANG CHUNG!”
Cô hét lên trong đau khổ.
Lúc này, Thập Hải dần lấy lại được ý thức của mình. Nghe thấy tiếng của Tư Dương, cậu lòm còm bò dậy. Nhìn cơ thể bất động của Cang Chung trong vòng tay Tư Dương, cậu bỗng bật cười thật lớn.
“Ha ha ha…Thập Hải này đã thành công rồi! Cang Chung cuối cùng cũng chết dưới tay của mình.”
Cậu hô hào bản thân mình vì cái chết của Cang Chung. Dù cho trước đó hắn có dũng mãnh thế nào, tài giỏi ra sao nhưng cuối cùng thì hắn cũng phải chết dưới tay của một kẻ bại trận.
Ngước mặt lên nhìn về phía Tư Dương, Thập Hải hùng hổ nói:
“Tư Dương, hắn đã chết rồi em không cần phải khóc cho hắn làm gì. Hãy quay trở lại đây, trở về bên anh. Anh sẽ xem như chuyện vừa xảy ra chỉ là một cơn ác mộng, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau sống đến đầu bạc răng long và những đứa trẻ hiếu thảo. Có được không?”
Gương mặt tràn đầy sự tự tin, cậu nhìn Tư Dương như một nàng tiên nữ đang bị lạc lối và cậu chính là niềm hy vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-choi-cua-do-doc-cang-chung/2672435/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.