"Tôi cũng mong bản thân có thể rời khỏi nơi đây. Nếu bà có bản lĩnh thì hãy để tôi đi, tôi sẽ rất biết ơn của bà đấy."
"Cô đang thách thức ta đấy à! Được thôi. Ngay bây giờ, cô có thể thu dọn đồ ra khỏi phủ đô đốc."
Tư Dương mỉm cười, cô ra điều kiện với bà ta.
"Tôi sẽ rời khỏi nơi này nhưng bà phải cung cấp cho tôi một số thứ cần thiết để đảm bảo rằng khi tôi rời đi một cách an toàn và không bị ai phát hiện."
"Cô muốn gì cứ nói, ta sẽ đáp ứng hết."
Bà ta vẫn chưa biết rằng hành động của mình sẽ gây ra một tai hoạ lớn. Còn Tư Dương thì đang cười mỉa mai, nếu như rời khỏi nơi đây thành công. Cô có thể về bên gia đình của mình và cùng họ đi đến một nơi thật xa. Ở đó, cô lại tiếp tục là cô tự do, yêu đời. Cô sẽ gặp được Thập Hải. Anh ấy sẽ lại chấp nhận cô và hai người ở bên nhau đến suốt đời.
"Tôi cần một chiếc thuyền và một ít lương khô đủ để dùng một một thời gian dài."
"Được. Người đâu, mau chuẩn bị những gì cô ta nói."
"Cô, mình làm vậy anh Cang Chung sẽ không nói gì chứ?" Mai Đình bắt đầu thấy lo sợ.
"Cháu yên tâm, đã có cô ở đây Cang Chung không dám làm gì chúng ta đâu."
Một lúc sau, mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi. Tư Dương cũng thu dọn đồ đạc của mình. Nói là thu dọn nhưng thật ra chẳng có gì cả. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-choi-cua-do-doc-cang-chung/2671522/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.