Trời tờ mờ sáng ,những ánh nắng đầu tiên của ngày mới nhấp nhô,tiếng chim hót líu lo làm rộn cả không khí phòng bệnh.Nó từ trong giấc mộng giật mình tỉnh giấc .Cô như vừa mơ một cơn mê dài có buồn có vui .Nhưng quay về hiện tại ,cô thấy hắn ,kẻ cứu tinh của cô ,mỗi khi cần hắn đều đến bên như một thói quen không thể nào chối bỏ.Hắn với vẻ đẹp lạnh lùng nhưng giờ đây nó chỉ thấy một Thanh Phong hiền hòa và bình lặng .Bàn tay ai đó luôn nắm chặt nó khi ngủ ,như sợ sẽ mất đi .Nó lặng người nhìn hắn một cảm giác khó tả .một cảm giác ngại ngùng và yêu mến .Có chăng ,nó đã..............
Muốn thoát mình khỏi suy nghĩ rối bời ,nó bước nhanh bên cửa sổ ngắm nhìn cây bằng lăng tím rộ .Màu tím thủy chung ,máu tím của sự ưu tư và của nổi niềm sâu thẳm .Cô không biết mình đang nghĩ gì ,cảm giác cứ đung đẩy cô về quá khứ có Anh .Một quá khứ cô đã từ bỏ khi hắn bước vào cuộc sống mình .Bao suy tư cứ ùa về .......nó thẫn thờ quên cả hắn đã dậy từ lúc nào ,len lẽn phía sau
- Cô dậy rồi à?
- À/.....ừ...
-Đang suy nghĩ gì sao?
Hắn như đoán được phần nào suy tư của nó qua nét mặt
- Không .Sao anh biết tôi ở Cám Dỗ....
-Cô còn dám nói ,cô đúng là heo lai gà ngốc sao lại đến mấy chỗ phức tạp đó.....Lỡ xảy ra chuyện gì thì sao hả ??//
Nhìn hắn la mắng nhưng nó lại cảm giác như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-bang-tang-em-yeu-anh/2377851/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.