Những ngày sau cô cũng k ra khỏi nhà bởi tâm trạng k tốt,cô cũng chẳng buồn đến thăm hắn .Nó chỉ ù lì ăn rồi quấn mình trong chăn nhớ về sư phụ .Cảm giác bình yên boa ngày qua khiến nó thanh thản .Nào ….hay ….họa tới đầu .
Hắn –kẻ ngang ngược giờ như nỗi điên khi không thấy nó đến thăm dù chỉ một lần ,Người ủ rủ k cho ai vào phòng dù là bác sĩ khám bệnh .Hắn như người vô hồn lưng lửng nơi xa xăm timg kiếm bóng hình ai đó,trong lòng bao cảm xúc khó tả “ ở vòng quay k phải đã có cảm xúc với mình sao? Tại sao lại bỏ mặc mình k quan tâm?”
- Chết tiệt ,Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc rốt cuộc cô là người như thế nào ?
Bao cảm xúc dồn nén ra nơi tay ,hắn vung mạnh chiếc gối bệnh viện k may trúng người vừa bước vào
Hắn chẳng buồn liếc nhìn ,hướng mắt qua khung cửa sổ ngắm cây bằng lăng tím rộ xen lẫn bao bông đã héo tàn lìa cành ,bởi màu tím màu ảm đạm có lẽ hợp với hăn lúc này .
Cứ chăm chú nhìn cảnh vật k hay có người bên cạnh
- Ai có thể làm cậu nhóc lạnh hơn băng như em nóng thế?
Mắt chăm chú nhìn cây bằng lăng tím dịu chợt âm thanh người thanh niên vang lên ,hắn đã nhận ra ngày người bằng hữu lâu ngày k gặp lại ,quên bao ưu phiền
- Anh ,,…anh về khi nào vậy?
- Anh vừa về tới ,nghe em làm anh hùng cứu mĩ nhân mà nhập viện nên vào thăm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-bang-tang-em-yeu-anh/2377845/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.