Trong nước.
Trong phòng bệnh của một bệnh viện nào đó, truyền ra những tiếng mắng chửi tục tĩu vô cùng khó nghe.
“Loại tiện nhân, ỷ vào mình có tiền có thế, ngang nhiên ép tin tức xuống, thật là tức muốn chết!” Bà già Lư mắngchửi đến mặt mũi đỏ gay, gương mặt với ngũ quan vặn vẹo chồng chất nếp nhăn.
Thạch Tinh tới tìm người bạn làm phóng viên tại một công ty truyền thông có sức ảnh hưởng rất lớn. Nhưng bà ta lại không ngờ tới, Vu Vãn thế mà có thể ép tin tức xuống nhẹ nhàng như vậy ……
Cái thứ bà ta phải lăn lộn nửa ngày mới tạo ra được, giờ chỉ giống như một hạt bụi rơi xuống biển rộng bao la, ngay cả một gợn sóng nhỏ cũng không tạo ra nổi.
Càng nghĩ càng làm cho người ta thêm giận giữ!
Khi cặp mẹ chồng nàng dâu này đang ngồi bàn tính đối sách ở trong phòng bệnh, thì cửa phòng chợt bị gõ vang, tiến vào là hai vị. cảnh sát mặc cảnh phục. Một vị cảnh sát, quét mắt nhìn hai người trong phòng, nghiêm khắc hỏi: “Ai là Lư Xuân Hoa?”
Thạch Tinh nhìn vào mắt người đang ngồi trên giường bệnh, đứng lên khỏi mép giường, hỏi: “Đồng chí cảnh sát, ngài tìm mẹ tôi có chuyện gì?”
“Lư Xuân Hoa bị nghi ngờ có liên quan đến một vụ giết người, cùng phỉ báng, xâm hại danh dự cùng nhiều tội danh khác, bà ấy phải cùng chúng tôi đi tới cục cảnh sát để tiếp nhận điều tra.”
Bà Lư tức khắc sợ tới mức xanh mặt, vẻ mặt đầy hoang mang lo sợ cùng hoảng loạn, “Thạch Tinh, con nhanh chóng gọi điện cho Khải Minh, bảo nó lập tức về nước để cứu mẹ!”
–
Sự việc của Lư Xuân Hoa đối với sự bận rộn của Vu Vãn mà nói, chỉ là một sự việc nhỏ nhoi trong một chồng công việc cần cô xử lý mà thôi. Mỗi ngày cô đều phải đi nhiều nơi khác nhau, gặp vô số người để bàn bạc hợp tác.Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-am-moi-em/2134015/chuong-22-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.