Thời điểm Kaimi đến hiện trường, toàn bộ ngõ ngách đã sớm chỉ còn là một mảnh phế tích đổ máu. Đầu bị chặt đứt, bàn tay, bàn chân nằm lăn lóc ở phía xa, máu tươi mỹ lệ nhuốm đỏ cả mặt đường. Bỗng nhiên một khối huyết nhục mơ hồ bị ném tới, tứ chi và đầu không thấy, máu tươi sềnh sệt chảy từ cổ ồ ạt ra như suối. Càng khiến người ta kinh hãi hơn, một "viên bi" quay tròn khẽ lăn đến dưới chân Kaimi, nếu nàng nhìn không lầm đây hẳn là mắt người đi.
Kaimi đột nhiên có chút ghê tởm, bàn tay gắt gao nắm chặt áo quản gia. Dù gan nàng có lớn cách mấy đứng trước hình ảnh máu me này cũng có chút run rẩy, tại Thi hồn giới sau khi con người chết, chỉ hoá thành linh hồn rồi biến mất, nào có cảnh tượng quỷ dị thế này.
Cánh tay rắn chắc từ phía sau ôm lấy nàng vào trong ngực, quản gia giơ tay che khuất đi tầm nhìn, không muốn để nàng thấy khung cảnh kinh khủng trước mắt.
"Sợ hãi sao?" Âm thanh trầm thấp vang lên bên tai nàng.
Kaimi hít một hơi thật sâu, giây lát nàng gỡ tay quản gia ra trấn định nhìn thẳng "Không sợ!" Bởi vì loại tuyệt vọng, thống khổ thật sự của nhân loại so với cái này càng đáng sợ hơn.
"Điện hả quả nhiên rất dũng cảm!" Sebastian yêu nghiệt cười, ánh mắt đỏ tươi toả ra sự mê hoặc điên cuồng.
"Lắm lời!" Đầu lông mày nhăn lại, nàng mở lòng bàn tay phải ra, nháy mắt một chùm sáng đỏ nhanh chóng hội tụ "Phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dn-hac-quan-gia-chu-nhan-cua-ta-la-tu-than/1886401/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.