An được All Might ném vào tâm cơn lốc. Có một việc vô cùng thần kỳ là mặc dù gió lốc cuồng cuộn mạnh mẽ phá tan cả đất đá nhưng An lại bay xuyên qua một cách dễ dàng. Khoảng giữa tâm cơn lốc, yên tĩnh đến lạ thường.
An linh hoạt nhìn quanh rồi nheo nheo đôi mắt lại nhìn ngay chỗ đứng của hai con người dưới kia. Hai tên đần này quả nhiên đã chui vào trong cơn lốc.
"Này! Midoriya!" An hét lớn.
Midoriya bị gọi tên thì giật mình, lập tức ngước mắt nhìn lên trời. Vừa vặn nhìn thấy An đang từ trên trời rơi tự do xuống, cậu hoảng hồn. Còn An mặt mày bình tĩnh, dang rộng hai cánh tay ra, trên khóe môi còn đang mỉm cười.
Midoriya cũng cạn lời. Cậu dồn sức vào hai chân, cố gắng bật nhảy thật cao, chính xác mục tiêu mà bắt lấy An. Cô ôm chặt cổ của Midoriya, khen một câu: "Nice catch!"
Midoriya đáp đất đầy vững chãi, hai cánh tay khỏe khoắn bế lấy An. Bên kia, Bakugou tự nhiên lại ném ánh mắt khinh bỉ sang đây.
"Cậu liếc cái gì? Không phục à?" An hất cằm nhìn lại. "Midoriya làm cho cậu ta phục, bế luôn cậu ta."
Midoriya: "..."
An được thả xuống, cô đứng chống hông, khó chịu nhìn hai người kia: "Sao hai người không rời khỏi đây? Trong đây hóng gió rất vui vẻ hả?"
"Nếu ra được thì tao còn đứng ở đây chắc?" Bakugou hậm hực.
Midoriya gật đầu: "Bọn tớ không có cách nào để thoát ra được."
An không nói một lời đã tiến đến gần bức tường gió lốc, vươn tay ra chạm đến. Những hòn đá, vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dn-bnha-nhat-ky-phan-dong-anh-hung/1812706/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.