Tử Dạ sau khi tiễn Bạch Nhiên ở sân bay thì cũng quay trở về cô nhi viện.
Cô nhi viện là vì có 1 lần Tử Dạ được mẹ và cha dượng đưa đến một cô nhi viện ở ngoại thành làm từ thiện.
Cậu rất thích phong cảnh và không khí ở đây, đặc biệt là các em nhỏ nên cậu đã quyết định xin cha mẹ mỗi cuối tuần sẽ cho cậu đến đây ở. Và hôm nay là cuối tuần.
Mặc dù Bạch Nhiên đã dặn là không được buồn những Tiểu Dạ vẫn mang vẻ mặt thẫn thờ. Mà sao không buồn cho được! Người ta yêu nhau ngày nào cũng bên nhau như hình với bóng, còn cậu với Nhiên Nhiên thì mấy tháng may ra gặp được một lần.
Aiyo! Chuyện tình của cậu sao lại lâm li bi đát như vậy chứ!? Đúng là yêu thì khổ mà không yêu thì lỗ mà!
" Tiểu Dạ! Con làm gì mà thẫn thờ thế?" Dạ đi qua cổng viện thì nghe thấy tiếng nói.
" A! Viện trưởng! Không có gì đâu ạ!" Hóa ra là viện trưởng cô nhi viện. Bà đã hơn 6o tuổi rồi. Mái tóc đã pha trắng, khuôn mặt cũng đã có nhiều nếp nhăn nhưng ánh mắt bà vẫn toát lên vẻ hiền hậu giống trong mấy bà tiên trong các câu truyện cổ tích.
" Con vừa tiễn Nhiên à?" Viện trưởng đi đến hỏi Tiểu Dạ.
" Vâng!" Tử Dạ ủ rũ trả lời.
" Đừng buồn nữa, thằng bé sắp về rồi."
" Vâng...À mà viện trưởng, hình như mai chúng ta có khách phải không ạ?" Tử Dạ ngó nhìn vào trong cô nhi viện nhìn thấy các sơ khác và lũ trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dm-hey-stupid-do-you-love-me/56756/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.