“N… Này này, a… anh làm cái gì thế hả!?”. Tiểu Dạ như chú cừu con lạc mẹ bé bỏng đáng thương đang run rẩy sợ hãi trước một con sói đáng sợ, à không, một con sói lưu manh mới đúng. Lúc này Tiểu Dạ chỉ có một khát khao, một ước ao rằng cậu giống như một hồn ma để có thể lẩn vào bên trong bức tường này.
“Cậu nghĩ tôi muốn làm gì?”. Vương Hàn thấy khuôn mặt vừa xấu hổ, lúng túng vừa tức giận, bối rối của cậu thì chưa vội làm gì cậu mà nổi lên hứng thú muốn trêu chọc cậu, làm cho cậu xấu hổ đến tự luộc chín bản thân luôn.
“T… tôi không muốn biết, anh… anh tránh ra xa một chút đi.”. Nhìn khuôn mặt thu hút biết bao ánh nhìn của Vương Hàn ở cự ly gần, không hiểu sao Tử Dạ lại thấy rất xấu hổ. Người cậu đang nóng bừng lên, nhất là đôi tai. Cậu nghĩ chắc hẳn bây giờ đỏ đến mức sắp nhỏ ra máu được luôn rồi cho mà xem. Cậu còn có cảm giác như trong người cậu có một đoàn tàu hỏa chạy bằng hơi nước, đang vừa chạy trong đầu cậu vừa -tu tu- bốc khói trắng. Ôi cha mẹ ơi, cứu con!
Lấy tay bắt lấy đôi tay nhỏ bé, thon dài đang cố đẩy mình ra, Vương Hàn để lên gần miệng, như có như không chạm môi vào tay cậu. “Cậu thật sự không muốn biết?”. Nhìn Tiểu Dạ lúc này mà hắn thật muốn ‘đè’ cậu ra để ‘làm thịt’ cậu mà.
“Tôi thật sự không muốn.”. Khi Vương Hàn nói, đôi môi gợi cảm cùng hơi thở nóng ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dm-hey-stupid-do-you-love-me/2088276/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.