Vương Hàn nhìn biểu hiện của Tử Dạ rồi nói tiếp:“Chính là Thần muốn tôi thành thành thật thật mà xin lỗi cậu.”
“Chẳng phải vừa nãy cậu đã xin lỗi tôi rồi sao?” Tử Dạ đã biết được nguyên nhân nên nói trôi chảy hơn trước. Mà tên này cũng thật là! Có xin lỗi thôi mà tỏ ra nguy hiểm thế! Dọa chết bổn bảo bảo rồi!
“Nhưng mà tôi thấy vẫn chưa thành tâm lắm nha! Thế nên tôi muốn xin lỗi lại lần nữa.” Lừa đấy! Xin lỗi lại làm gì? Mệt!
“Thôi chả cần đâu. Cậu...”
Tử Dạ an tâm quay đầu lại. Đúng lúc đó Vương Hàn đang cúi đầu xuống.
Oaa! Vừa đúng tầm môi của 2 người chạm vào nhau luôn kìa!
Cả 2 người vì thế mà đứng hình không động đậy.
Vương Hàn hắn chỉ định trêu đùa chút thôi chứ đâu có ý định này. Trời ơi là trời!!!!!!
Còn Tiểu Dạ thì vẫn đơ-ing. Chuyện gì thế này???
Chính vì sự nghiệp ‘đơ’ của 2 người mà trong lúc này – khi có một cabin vừa đúng lúc chạm đến đỉnh trên cùng - bên trong có một khung cảnh tuyệt đẹp. Một người con trai đẹp trai, cool ngầu đang cúi đầu môi chạm môi với một người con trai khả ái, dễ thương. Làm nền cho khung cảnh đó là ánh nắng vàng của chiều tàn. Thật lãng mạn biết bao!
Nhưng... có lẽ sẽ lãng mạn hơn nếu 2 người họ không trợn tròn mắt thế kia!
Đúng vậy! Vì họ đang ‘đơ’ nên cả 2 người đều trợn to đôi mắt nhìn nhau.
Cuối cùng sau mấy giây, người có phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dm-hey-stupid-do-you-love-me/2088225/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.