Tiếng cãi vã giữa đôi vợ chồng không ngừng phát ra càng ngày càng to lại còn cộng thêm việc đập phá chén bát làm cho cả căn nhà hỗn độn như một bãi chiến trường.
"Tôi quá mệt với cô!" Tiếng người chồng tức giận.
Người phụ nữ chẳng nhịn mà đáp lời:
"Anh muốn tôi như thế nào anh mới vừa lòng!".
Một cái bát, hai cái rồi ba bốn cái...rơi xuống bể tan nát vụn vỡ trên mặt đất.
Sở Linh Dương dùng hai tay của mình áp chặt lên hai bàn tay anh bịt lấy tai cậu ấy lại:
"Không sao, tôi bịt tai lại giúp cậu"
"Cậu sẽ không nghe thấy gì cả đâu".
"Đừng hoảng!"
Thoáng chốc mơ hồ, một làn hơi nước dường như đã ngập tràn trong đôi mắt Đông Hướng nhưng anh lại chỉ biết cô gắng kìm nén để nó không rơi xuống.
Tinh thần hỗn loạn, cảm xúc sợ sệt ngước mắt lên nhìn cô gái đang giúp mình bịt lấy hai tai, anh từ từ buông lỏng đôi tay của mình xuống rồi vội vàng ôm chầm lấy người đang ở trước mặt, giọng nói có chút cầu xin:
"Tôi xin cậu, ở lại đây với tôi, tôi rất sợ".
Thật lòng mà nói Linh Dương lúc này có chút không tự nhiên, lần đầu nhìn thấy anh trông như vậy thì cảm giác có chút thương xót.
Cô lấy hai tay mình áp sát vào tai anh để âm thanh bên ngoài có thể giảm bớt, thấy anh hoang mang co ro ôm mình, cô nói:
"Không sao cả, tôi hát cậu nghe nhé".
"Một chút nữa sẽ ổn thôi".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-ngot-huong-he/2880784/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.