Mấy ngày tiếp theo, Sở Linh Dương luôn tìm cách bám theo anh. Sắp tới bài kiểm tra rồi nếu còn cái đà này cá chắc điểm cô sẽ đứng chót lớp mất.
Hàng ngày anh trong lớp thì cô cũng sẽ tròn lớp, anh đi ra ngoài cô cũng sẽ ra ngoài.
Con người kia cũng thật đúng là khó hiểu muốn làm bạn với người ta mà cứ từ chối kèm thêm cho cô.
Hôm nay anh đứng ở ngoài hành lang, đang hưởng chút một không khí trong lành thì Linh Dương xuất hiện kế bên:
"Cậu giúp tôi đi có được không??? tôi hứa thành tích được nâng cao tôi sẽ không bám theo cậu nữa".
"Kèm tôi vài môn tư duy thôi, xin cậu đấy". Cô chấp tay khẩn trương năng nỉ.
Cũng không biết từ phương nào, mà anh bạn kia lại xuất hiện nghe thấy lời cô nói, anh đi tới khẽ vào vai cô:
"Tôi giúp cậu có được không, thành tích của tôi cũng không tệ".
Cô nhìn người kia một cách khách sáo, sợ sẽ làm phiền, Linh Dương nói:
"Nhà tôi với nhà cậu xa như vậy rất khó cho cậu".
"Mạc Phú Hành à tôi cảm ơn cậu nhiều nhé".
Cậu bạn xua tay định nói tiếp nhưng chưa kịp mở lời thì cô nàng đã bị ác quỷ túm lấy cổ áo kéo vào lớp:
"Tôi sẽ suy nghĩ lại".
Sở Linh Dương nghe xong điều này liền mừng rỡ nhảy cẩn lên khiến cả lớp đều hoang mang nhìn cô. Cô nàng che miệng cười cười rồi ngồi xuống vẻ mặt tươi như hoa:
"Tôi sẽ trả ơn cậu, hàng xóm thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-ngot-huong-he/2880780/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.