Đến chiều chập tối, đám bạn ngồi ở phòng khách vẫn còn đang huyên náo trò chuyện.
Nhưng khi nhìn thấy mẹ Dương Dương đang chuẩn bị nấu ăn dưới bếp thì cả đám năm người cùng hùa nhau vào bếp:
"Để cháu phụ cô". Chiêu Thẩm đưa hai tay cầm lấy rổ rau trên tay mẹ Dương Dương đặt xuống bàn.
Bà cười nhìn nhóm bạn: "Vào đấy ngồi chơi đi, để cô nấu cơm cho mấy đứa".
"Cho tụi cháu giúp cô đi mà".Quách Đường nũng nịu đi lại ôm lấy cánh tay của bà.
Mẹ Dương Dương cũng không lạ gì với Quách Đường, bà thích cô bé này vừa dễ thương vừa ngoan lại còn thùy mị chả bù cho đứa con gái của mình, haizzz bất tri bất giác!
Bà nhìn một lượt rồi chỉ ngón tay vào từng người dò hỏi:
"Cháu là???". Bà chỉ vào Tiêu Đàm
"Cháu tên Tiêu Đàm ạ". Anh lễ phép trả lời.
"Thì ra là lớp trưởng à, hôm nay có dịp gặp mặt cô thật sự rất vui". Bà cười cười hiền hậu.
Xong ngón tay lại chỉ về phía Chiêu Thẩm:
"Còn cháu???".
"Dạ tên Chiêu Thẩm ạ!". Cô nàng tinh nghịch ôm lấy cánh tay còn lại của mẹ Dương Dương.
"Cô nghe Dương Dương bảo tụi con rất thân". Bà xoa đầu cô dáng vẻ nuông chiều.
"Đúng rồi ạ!".
Dương Dương đứng một bên thầm than. Cô là con ghẻ thật sao???.
Bà lướt nhìn sang Hứa Đông Hướng rồi bảo:
"Nhìn cháu ốm hơn rồi đấy!".
Anh đang rồi nhặt rau trên bàn ăn nghe thấy thì ngẩng đầu lên cười nhìn bà: "Dạ".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-ngot-huong-he/2880740/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.