71.
“Có chuyện gì?”
Mộc Duệ Thần ung dung ngồi trên bàn đọc sách, bất thình lình nghe tiếng động thật lớn mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt có hơi ngạc nhiên. “Sao hôm nay chị về sớm vậy?”
Rồi cậu gập sách, thong thả đi tới cửa đưa khăn bông cho cô:
“Ướt cả rồi! Vào phòng thay đồ đi!”
Ngải Ái đứng trước cửa nhà, mưa làm những lọn tóc của cô ướt nước, mặt đỏ lên, tay chân lạnh lẽo.
“Là cậu làm có đúng không?”. Cô nhìn chằm chằm vào mặt cậu. “Cậu giữ món quà của tôi đúng không?”
“Đúng!”
Mộc Duệ Thần trả lời, thấy cô không có vẻ như là cầm khăn bông liền trùm chiếc khăn lên đầu cô lau lau, cau mày nói:
“Quần áo chị cũng ướt. Ai cho chị băng mưa để về?”
“Đưa đây!”. Ngải Ái chìa tay ra. “Quà sinh nhật của tôi đâu. Trả lại đây. Trả lại đây cho tôi!”
Chiếc khăn bông bị rơi xuống đất giữa hai người.
Mộc Duệ Thần nhìn chiếc khăn, mấp máy môi:
“Chị còn tưởng nó còn ở đây sao?”
Cậu ta đã vứt rồi!
Cậu ta dám vứt đồ của cô!
Cô ngẩng đầu lên, tức điên quát lớn:
“Cậu thừa nhận hết cho tôi. Ngày hôm qua cậu cố tình không cho tôi ra ngoài để gọi người tới đánh lớp trưởng Chu, cậu làm cho cậu ấy hiểu nhầm tôi, không chơi với tôi nữa! Tất cả đều do một tay cậu dàn dựng phải không?”
“Đúng!”
Cậu bình tĩnh trả lời, giống như mặt nước phẳng lặng không gợn sóng.
“Tôi cứu hai người bị tai nạn kia vì có việc cần họ làm. Đúng là tất cả đều do tôi làm”.
Tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-em/1239586/chuong-071-075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.