" Thôi tém tém lại đi mày, con bé sắp ngất ra đây luôn rồi kìa!"
Phương Anh nhìn gương mặt đỏ như tôm luộc của tôi, lên tiếng.
Tôi nhìn bộ dạng đang cố gắng nhịn cười đến hai vai run rẩy của Phương Anh, liền nhanh tay hất nước về phía của con bé.
“ ơ, mày là đang giận cá chém thớt. Hất về phía thằng Tuấn Anh ấy!"
Phương Anh cũng không vừa, liền lập tức đáp trả lại tôi.
Cuối cùng thành ra cả hai đứa vừa cười khằng khặc vừa hất nước qua lại với nhau.
Đức Anh và Tuấn Anh ban đầu có vẻ bất lực lắm, nhưng cuối cùng cũng gia nhập cuộc vui.
Thêm một lúc nữa thì có thêm các thành viên còn lại của đội Không tham gia vào. Chúng tôi cứ thi nhau cười, thi nhau nghịch, muốn có bao nhiêu vui vẻ liền có bấy nhiêu.
" các con ơi. Các con đứng nắm tay nhau tạo thành vòng tròn để cho thợ chụp ảnh nào!"
Tiếng của bác hoa vang lên từ phía bờ biển. Tôi hơi ngửng lên trên liền nhìn thấy một chiếc flycam đang bay vù vù.
“ đứng ra xa biển một tý cũng được!"
Bác Hoa thấy mọi người đã nắm tay nhau, nhưng nhìn thấy vòng tròn được tạo ra vẫn hơi bé liền nói thêm.
Tôi nắm tay Phương Anh, chậm rãi đứng lùi về sau. Mực sớm cũng đã chạm đến trên ngực áo tôi. Còn Phương Anh là đến cằm luôn.
“ đứng được không thế mày?"
Tôi mở miệng trêu chọc, chỉ thấy Phương Anh như con mèo bị dẵm phải đuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-em-2/2866074/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.