Bữa tiệc kết thúc vào khoảng 8 giờ 30 phút tối. Thời gian vẫn còn khá sớm, nhưng để đảm bảo an toàn cho cả lớp nên bác Hoa đã cho tất cả quay về khách sạn luôn.
Lúc ngồi trên xe điện, Phương Anh cứ liên tục đá nhẹ vào chân của tôi, ẩn ý đá mắt sang phía của Tuấn Anh - người đang ngắm cảnh ở ngay bên cạnh tôi.
Tôi đương nhiên hiểu ẩn ý trong ánh mắt của con là gì. Dù sao, tôi và Phương Anh đã phải dùng hết thời gian buổi trưa để lên kế hoạch mà.
Vào thời điểm mọi người bước xuống xe, Phương Anh đã nhanh chóng khoác vai tôi cản Tuấn Anh và Đức Anh lại.
" thấy giờ vẫn sớm quá, hay là ra vườn hoa gần khách sạn chơi tý đi!"
Ngay cạnh khách sạn của chúng tôi có một vườn hoa, buổi sáng thì không có gì mấy nổi bật. Nhưng đến lúc tôi khi được bật đèn led nên lại trông rất thơ mộng.
Đức Anh thì chiều Phương Anh lắm, cho nên đã đồng ý luôn. Còn Tuấn Anh lại có vẻ hơi do dự.
" ra mộ tý thôi mày.."
Tôi nói, cuối cùng thấy Tuấn Anh thở dài rồi cũng gật đầu cùng cả nhóm đi ra vườn hoa chơi.
Bên trong vườn, ngoài hoa hồng ra thì còn có thêm rất nhiều cây cảnh, tạo nên một bầu không khí mát mẻ và dễ chịu vô cùng.
" anh ra chụp cho em mấy tấm ảnh nhé, nãy em thấy một chỗ chụp đẹp lắm!"
Phương Anh sau đó liền nói với Đức Anh, chẳng nhận lại câu đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-em-2/2866071/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.