Mọi người từng nghe về định luật Murphy chưa. Rằng nếu một điều xấu có thể xảy ra, nó sẽ xảy ra, vào thời điểm tồi tệ nhất.
Nhìn Gia Linh tiến lại gần cửa sổ, tôi còn tưởng là cô ấy muốn ngắm cảnh, ai ngờ cô ấy lại rướn người ra ngoài rồi rơi xuống dưới. Tôi không kịp chạy đến để bắt lấy cô ấy.
" Linh!"
Trong giây phút hoảng loạn, tôi muốn lao ra cứu nhưng lại bị kéo lại, bấ lực gào thét khi phải nhìn thấy người mình thương rơi từ tầng 15 xuống.
Trái tim tôi như vỡ nát. Ngày mai, chính là ngày mà chúng tôi sẽ kết hôn, sẽ trở thành vợ chồng. Cô ấy tại sao lại làm như vậy chứ.
" Linh...đây chỉ là mơ thôi đúng không."
Những năm trước.
Gia Linh vì hôn mê nên phải học chậm hơn tôi, khi tôi đã tốt nghiệp đại học thì cô ấy vẫn còn đang học lớp 12. Cũng may là dù cho trạng thái tinh thần của Gia Linh không mấy ổn định, nhưng năng nực học tập của cô ấy vẫn rất đáng ngưỡng mộ.
Gia Linh được đề cử tham gia các cuộc thi trong và ngoài trường, đương nhiên luôn nhận được giải cao. Chỉ là khi nhận giải, cô ấy một chút cũng không mỉm cười, ánh mắt tối sầm khiến tôi có hơi buồn phiền.
Ngày Gia Linh thi đại học, cô ấy đã chọn thi ngành Luật, tôi cầm theo một bó hoa lớn đứng đợi ở cổng trường. Vừa nhìn thấy bóng dáng của Gia Linh liền chạy tới.
" Linh, hôm nay mày vất vả rồi."
Gia Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-em-2/2866022/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.