Năm tôi lớp 10, Gia Linh lớp 5.
Bố của chúng tôi vì bệnh ung thư gan mà qua đời. Điều này đối với gia đình, không khác gì bi kịch.
Từ khoảng 5 tháng trước, bố tôi có cảm thấy không khoẻ cho nên đã đến bệnh viện để kiểm tra. Kết quả, ông ấy đã bị mắc bệnh ung thu gan.
Giai đoạn 3. Bệnh viện không có cách nào chữa khỏi được.
Sự việc này, chỉ có hai anh em chúng tôi là không biết gì hết. Mọi người trong họ đều đã giấu kín. Thế nhưng, vẫn là không ngờ bà ngoại đã tiết độ điều này cho Gia Linh.
" ối dồi, vẫn còn ngồi chơi được à. Bố mày bị ung thư, sắp chết rồi đấy."
Gia Linh lúc đó chưa biết ung thư là về nhưng nghe đến hai chữ sắp chết đã liền chạy về nhà và khóc lóc, náo loạn một trận.
Đó cũng chính là lúc, bố mẹ đã kể sự thật cho hai anh em nghe.
Tôi và Gia Linh giống nhau, đều sợ đến run cả người ngay khi nghe hết mọi chuyện. Nhưng vì mẹ và bố liên tục an ủi rằng mọi chuyện sẽ không sao, chúng tôi mới thả long trái tim đôi chút.
Sau hôm đấy, hai anh em bớt gây gổ với nhau hẳn, vì chúng tôi muốn bố mẹ có thể yên tĩnh nghỉ ngơi, đặc biệt là bố.
Quá trình điều trị diễn ra đều đặn, bố tôi cũng vì xạ trị mà mất đi mái tóc. Cơ thể bố gầy yếu, tính cách cũng dường như trở nên nóng nảy hơn. Mọi người cũng chỉ biết xót xa.
Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-em-2/2865978/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.