Nhã Trúc nhìn biểu cảm của hai người, dường như cả hai đều rất xúc động. Cô cũng không biết phải nói gì nữa, chỉ là cảm thấy rất vui.
Sau khi ăn xong, Nhã Trúc ở trong bếp dọn dẹp bát dĩa, Tần Tử Sâm đưa ông cụ trở về nhà. Ngồi trong xe, bầu không khí không được dễ chịu lắm nhưng anh vẫn giữ thái độ rất lễ phép với ông nội của mình.
"Ông nội, con không hy vọng ông sẽ lại làm những điều tương tự với Nhã Trúc như khi ông đuổi mẹ con đi."
"Tử Sâm, ta biết ta sai rồi. Nhưng... "
"Nhưng thế nào? "
"Con thật sự muốn kết hôn với con bé sao?"
"Ông có ý gì?"
Ông cụ cười cười, đôi mắt già nua nhìn chằm chằm anh rồi nói.
"Ta đã sống hết một đời rồi, chẳng lẽ còn nhìn không thấu sao?"
"Con không biết ông muốn nói gì."
"Hôn nhân là chuyện cả đời người, nếu không có tình cảm thì đừng làm khổ con bé. Ta không biết tại sao con lại quyết định kết hôn với Tiểu Trúc, nhưng ta thật sự thích con bé. Cho nên ta không hy vọng con sẽ làm con bé tổn thương đâu."
Tần Tử Sâm không trả lời, ánh mắt nhìn về phía trước nhưng trong lòng lại dậy sóng không yên. Lần đầu tiên anh nghe những lời này được phát ra từ trong miệng của ông nội anh. Càng làm anh bất ngờ hơn chính là ông lại nói những lời đó vì một cô gái nhỏ mà ông chỉ mới gặp lần đầu tiên.
"Tử Sâm à, trong lòng con có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-anh/3724778/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.