Ninh Giai Kỳ vừa mừng vừa sợ “Vậy anh chờ em một chút! Em lập tức đi xuống
Buổi chiều ở cửa ký túc xá, liên tục có nhiều phụ huynh mang hành lý đến cho con mình.
Cảnh Nhược Đông đứng trước cửa khu ký túc xá, thân đứng thẳng, dáng người cao ngất,...
Ninh Giai Kỳ vội chạy xuống dưới lầu, liếc mắt liền thấy Cảnh Nhược Đông đứng ở dưới bóng râm, bên cạnh anh đặt hai chiếc valy, trên đó còn có một cái balo, tất cả đều là của cô.
Ninh Giai Kỳ đi đến, lúc đến gần anh còn chưa kịp mở miệng đã bị anh phát hiện, anh mỉm cười nói “Có khá nhiều đồ”
Ninh Giai Kỳ có chút ngại ngùng “Thật ra có một cái valy hầu hết là thiết bị để chụp ảnh.” Nói đến đây, cô chợt nhớ ra điều gì đó, có chút khẩn trường nói “Anh có mở ra không, đồ bên trong mẹ em sẽ động vào sao.”
Cảnh Nhược Đông “Thật nặng, hắn là còn
“Vâng, em mang lên sẽ mở ra xem.” Nói xong, Ninh Giai Kỳ liền đi đến kéo lấy valy, nhưng mới vừa chạm vào đã bị Cảnh Nhược Đông ngăn lại.
“Em ở lầu mấy.”
“Lầu bốn” “Để tôi, tay chân của em nhỏ”
Ninh Giai Kỳ ngượng ngùng “Không cần không cần, ký túc xá của em không cho phép con trai lên đó."
“Phải không? Cảnh Nhược Đông nâng mắt nhìn cô “Tôi mới vừa rồi nhìn thấy có nam sinh giúp đỡ mang hành lý đi lên, người quản lý không phải không cho phép sao” .
Dù quản lý quả thật không quá nghiêm khắc, máy tính hỏng, mang đồ nặng chỉ cần nói với di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-trong-tim-deu-trao-em/1048843/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.