“Vậy cậu có đến doanh trại không?”
Cảnh Nhược Đông đặt ly nước xuống, đi đến bên cạnh Ninh Giai Kỳ “Cậu đem quân phục qua đây cho tôi.”
“Chỗ nào?”
Cảnh Nhược Đông nói địa chỉ khách sạn và số phòng, sau đó anh ra hiệu cho Ninh Giai Kỳ quay về phòng ngủ. Ninh Giai Kỳ có chút sững sờ, cô
không hiểu ý anh là gì.
Cảnh Nhược Đông thấy cô không nhúc nhích, anh duỗi tay vỗ vỗ đầu cô “Đi vào phòng mang dép vào.”
Ninh Giai Kỳ bừng tỉnh “A...vâng” Cô lập tức chạy về phòng. Cảnh Nhược Đông nhìn bóng dáng chạy trối chết của cô, anh mỉm cười.
Nửa tiếng sau, Liễu Thanh Giang đến nơi “Đây, thay đi”.
Cảnh Nhược Đông cầm quân phục đi vào Phòng tắm. Liễu Thanh Giang chuyển dời tầm mắt sang Ninh Giai Kỳ đang ngoan ngoãn ăn bữa sáng “Cô bé, hôm qua em thật ầm ĩ đấy” .
Ninh Giai Kỳ cả người cứng đờ “Hả?”
Thật ra Liễu Thanh Giang không rõ tối hôm qua như thế nào chỉ biết Ninh Giai Kỳ thật sự đã uống đến say nhừ, anh chỉ muốn trêu chọc cô thôi.
“Ô, em không nhớ à? Ngày hôm qua em uống say còn ở trước mặt anh Cảnh mà hát, tình cảnh lúc đó....chậc, em có biết em hát bài gì không?”
Ninh Giai Kỳ lúc này mặt mày đã tái mét “Cái, cái gì?”
Liễu Thanh Giang khẽ hắt giọng “Chân trời rộng lớn là tình yêu của tôi, những bông hoa nở dưới chân ngọn đồi xanh mướt.... này, bài hát này
là của phượng hoàng truyền kỳ đúng không”?
Chiếc nĩa trên tay Ninh Giai Kỳ rơi xuống bàn. Liễu Thanh Giang mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-trong-tim-deu-trao-em/1048808/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.