Cảnh Nhược Đông “Thỉnh thoảng sẽ nhớ, nhưng cũng không có cách nào?
“Vì sao chứ?”
“Bí mật quân sự.” “Bí mật? Không thể nói sao?”
“Sao vậy? Rất muốn biết à?” Cảnh Nhược Đông đưa tay vỗ vỗ đầu cô một cái, cảm giác quen thuộc này, dường như quay trở lại rất nhiều năm trước. Ninh Giai Kỳ trấn định giữ bình tĩnh, cô hơi hé miệng ra, nhưng lại không biết nói gì, chỉ đành phải lắc đầu, “Không có......”
“Nói ra sợ dọa đến em” Cảnh Nhược Đông vừa dứt lời thì thấy được vẻ mặt tò mò của cô gái nhỏ ngồi bên cạnh, vì thế bất đắc dĩ nói “Sau này có cơ hội sẽ nói cho em nghe”
“Thật sao?”
Mạnh Di Di ngày mai còn có công việc nên không thể uống nhiều rượu, cô ta ngồi trên sô pha, trong lúc nói chuyện với bạn bè thường thường “lơ đãng” liếc sang phía đối diện. Ngồi
phía đối diện là Cảnh Nhược Đông và Ninh Giai Kỳ.
Xung quanh có chút ồn ào, nên cô ta không thể nghe được hai người đang nói gì, nhưng cô ta nhìn thấy được.
Thời điểm Cảnh Nhược Đông nói chuyện, lắng nghe, dường như đều sẽ nghiêng người sang nhân nhượng người bên cạnh. Bình thường lúc anh nói chuyện, trên mặt luôn hiện lên vẻ lạnh lùng không thể hòa tan đi được, nhưng giờ phút này, khi nói chuyện với cô gái kia, trong mắt lại chứa đầy ý cười, thậm chí, Mạnh Di Di còn nhìn thấy được vẻ dịu dàng toát ra từ trong mắt anh.
Mạnh Di Di nhíu mày, nhưng rất nhanh lại giãn ra. Cô ta đứng dậy, tay phải cầm ly rượu vang ung dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-trong-tim-deu-trao-em/1048795/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.