Bất chợt cô đứng khựng lại, người xa lạ này lại nhiệt tình với cô đến thế, hàng loạt câu hỏi xuất hiện trong tâm trí cẩn trọng của Hạ Phong:
- Anh lại xem cuộc đua đi, tôi đi một mình được rồi.
Khang Triết mỉm cười, thái độ ôn nhu, hòa nhã với cô gái xinh xắn:
- Tôi muốn đi cùng cô hơn, với lại tôi cũng không hẳn muốn xem đua xe đạp.
Lời nói của Khang Triết khiến cô khó hiểu, cả hai vừa bước đi vừa trò chuyện từ lúc nào chẳng hay:
- Anh không hẳn thích xem vậy tại sao lại đến đó?
Chẳng có gì phải che giấu, anh ấy nhiệt tình giải bày:
- Việc là công ty của tôi tài trợ xe đạp cho cuộc đua xe đạp lần thứ sáu ở khu du lịch nên tôi mới đến xem sao.
Kể ra cũng thật trùng hợp, trong nơi rộng lớn thênh thang thế này lại có dịp chạm mặt nhau.
- Vậy ra anh làm việc ở công ty sản xuất xe đạp sao?
Khang Triết lắc đầu:
- Không, công ty của tôi chuyên sản xuất dụng cụ thể thao, bao gồm cả xe đạp.
Dẫu sao cũng chỉ mới biết nhau, cô không dám tuỳ tiện hỏi quá nhiều. Đột nhiên ánh mắt cô dừng lại ở một xe kem phía bên kia hàng cây xanh, sẵn lòng cảm ơn vì Khang Triết đã từng giúp đỡ, cô hồn nhiên quay sang nói với anh ấy:
- Tôi mời anh ăn kem được chứ?
Nụ cười chứa đựng sự hồn nhiên lẫn nhẹ nhàng của cô khiến Khang Triết phút chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-trao-moi-em/2935892/chuong-36.html