Trong phòng làm việc, mấy ngày liền bà Mai Hiền Doanh vẫn chưa nguôi ngoai được chuyện Anh Sa đã phanh phui về góc khuất nhẫn tâm trong quá khứ của bà ta.
Tinh thần chưa được vực dậy, bà ta đã nhận được gmail gửi từ một tài khoản rất lạ.
Mai Hiền Doanh mở ra xem, là một đoạn clip ghi âm cuộc thoại với nội dung gửi đính kèm: "Muốn người khác không biết, chi bằng đừng làm."
Linh cảm thấy điều gì đó chẳng lành, bà ta lấy chút bình tĩnh, click chuột vào đoạn ghi âm, giọng nói của người đàn ông ôn tồn vang lên, nhưng dường như không phải giọng của chỉ một người:
“- Sự thật là bà ta đã thuê chúng tôi bắt cóc đứa nhỏ năm đó.
- Là chuyến xe bus đến huyện Mỹ Đình. Đứa nhỏ sau đó được đưa đến Giang Khánh và bỏ trước cổng cô nhi viện Thiên Sứ.
- Bà ta cho chúng tôi số tiền rất lớn cho phi vụ bắt cóc đó.
- Sau khi bị cảnh sát phát hiện, bà ta đã chi thêm một khoảng tiền để chúng tôi im miệng mà nhận hết tội lỗi.
- Đúng vậy, nếu mọi chuyện bị đổ bể, Mai Hiền Doanh sẽ mất hết tất cả,...”
Nghe đến đây, bà ta liền tức điên lên, đưa tay hất đổ ly nước đang đặt trên bàn, mảnh vỡ thuỷ tinh văng tứ tung:
- Lũ khốn kiếp, tụi bây đang đồng lòng để chơi tao à?!
Tâm trí bà ta rối bời, liên tục nắm chặt hai bàn tay, bấu vào chính mình trong bất lực:
- Chẳng lẽ hai tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-trao-moi-em/2935779/chuong-87.html