Chương trước
Chương sau


Anh rót nước trái cây, đưa cho cô, Anh Sa vừa uống vào đã biết "mánh khoé" của anh. Hơn nữa lại còn có một nhầm lẫn rõ nét, bên ngoài để vị táo nhưng bên trong lại là nước ép nho, có lẽ trong lúc đổ vào đã bị nhầm lẫn.

Nhưng dường như anh không hay biết gì cả, còn "ngây ngô" hỏi cô:

- Có ngon không?

Cô mỉm cười, biết rằng anh đã rất quan tâm đến mình nên phải bỏ công như vậy:

- Ngon. Nhưng mà vị không giống trước đây lắm.

Anh rót thêm vào ly cô:

- Vậy em uống nhiều một chút đi.

Cô cầm ly nước trên tay, trong lòng không khỏi hạnh phúc:

- Nhưng anh nói nước ép đóng hộp có chất bảo quản nên không tốt mà?

Anh xoa đầu cô, ánh mắt dịu dàng âu yếm:

- Nhưng của anh mua thì không có. Vậy nên em cứ uống thoải mái.

Cô đặt lên môi anh một nụ hôn:

- Cám ơn anh.

Anh mỉm cười, suốt nhẹ sóng mũi của cô:

- Sao lại cám ơn, chỉ cần em vui là được.

—————————————

Bên ngoài bãi đất trống tại khu B thuộc khu dân cư Hoàng Nhất, hai chiếc xe ôtô đậu đối đầu. Hai người phụ nữ căm hận nhau suốt nhiều năm dài đằng đẵng cuối cùng cũng chạm mặt trong sự thách thức cực độ từ đối phương.

- Cô muốn gì đây? Đang đe doạ tôi à?

Trước lời nói cộc cằn của Mai Hiền Doanh, bà Triệu Nghi Thuần điềm tĩnh đến lạ, môi nở nụ cười trêu ngươi:

- Tôi muốn gì, cô phải là người biết rõ nhất chứ. Vũ phu nhân à, chuyện cô cho người bắt cóc con gái tôi năm xưa rồi đút tiền chạy tội, không thể che đậy mãi được.

Mai Hiền Doanh hét lên:

- Triệu Nghi Thuần, cô dám...đừng nghĩ rằng chỉ dựa vào vài ba câu nói trong đoạn ghi âm đó thì có thể vạch trần được tôi. Vẫn chưa đủ đâu, bà hoàng showbiz, kẻ mang quá khứ giật chồng người khác.

Triệu Nghi Thuần trừng mắt, lời nói sắc lạnh:

- Cô đang muốn tự mình huênh hoang cho cả thiên hạ biết rằng chồng cô mới chính là kẻ lừa dối tôi à? Ông ta thậm chí còn giấu nhẹm chuyện đã có gia đình, bao năm rồi, cô vẫn mụ mị không chịu nhìn vào sự thật?

Suốt bao năm qua, là Mai Hiền Doanh cố chấp, không muốn nghĩ rằng Vũ tổng che giấu chuyện đã có gia đình, không muốn tin ông ấy thay lòng đổi dạ, nói đúng ra là ngay từ đầu không yêu bà ta. Chính vì vậy, mọi tội lỗi đều đổ lên đầu bà Triệu Nghi Thuần.

Mai Hiền Doanh hằn giọng:

- Đã là kẻ thứ ba giật chồng thì cô không có tư cách để dạy đời tôi.

Triệu Nghi thuần bình thản, những lời lẽ xúc phạm này bà ấy đã nghe thấy quá nhiều. Dù bản thân ngày xưa không phải do cố ý làm người thứ ba, suy cho cùng bà ấy cũng là nạn nhân. Nhưng giờ đây có nói gì thì cũng đã muộn.

- Hôm nay tôi hẹn gặp cô không phải để nghe nhắc về người đàn ông tệ bạc đó. Tôi chỉ muốn gửi lời báo trước, cô hãy chuẩn bị mà ăn cơm tù đi, chuẩn bị nhìn sự nghiệp rực rỡ của mình dần lụi tàn. Nhớ cho kỹ đó, Vũ phu nhân!

Mai Hiền Doanh chưa kịp đáp trả thì bà Triệu Nghi Thuần đã quay lưng cất bước, nhanh chóng lái xe rời đi mất.

Bà ta tức tối, nắm chặt lòng bàn tay mà không ngừng hét lớn. Không gian vắng vẻ trở thành nơi trút gián của người đàn bà vốn dĩ mưu mô nay lại rơi vào thế đường cùng.

- Triệu Nghi Thuần, là do cô thách thức tôi trước! Cuộc chiến của chúng ta, một mất một còn.

--------------------------------

Buổi chiều, hoàng hôn đã tắt nắng, người làm trong nhà cũng ra về cả. Anh và cô ngồi ở ghế sofa trong phòng khách. Trên tivi trùng hợp đang chiếu chương trình mẹ và bé, còn hướng dẫn cả cách chăm sóc trẻ sơ sinh. Cô nhìn đứa trẻ bụ bẫm trên tivi rồi quay sang nói với anh:

- Anh à, đứa bé đó đáng yêu quá. Trông dễ thương như Aine vậy, mà lâu rồi em không gặp Aine, bây giờ cô bé hẳn đã lớn lắm.

Anh nở nụ cười:

- Đúng vậy, bây giờ Aine đã hơn bốn tuổi, ngày càng lanh lợi. Hơn nữa, Aine cũng sắp có em rồi.

Cô nghe anh nói vậy thì liền mỉm cười:

- Ý anh là...chị Him Lam có em bé sao?

Anh gật đầu:

- Phải, anh nghe mẹ nói Him Lam đang có thai.

Cô tựa đầu vào vai anh:

- Vậy thì hạnh phúc quá còn gì, chắc chắn ba mẹ anh rất vui.

Anh chống hai tay xuống ghế, nhìn thẳng vào mắt cô:

- Khi biết tin em mang thai, ba mẹ cũng rất háo hức, ba mẹ còn muốn anh đưa em về nhà ra mắt.

Cô có chút bối rối:

- Anh nói ba mẹ biết chuyện đó rồi sao?

Anh gật đầu:

- Trước sau gì ba mẹ cũng phải biết. Ba mẹ anh rất thương cháu, em đừng lo. À phải rồi, sau này em phải thay đổi cách xưng hô với Him Lam rồi.

Nhất thời cô chưa hiểu rõ ý anh:

- Em thay đổi cách xưng hô với chị ấy sao?

Anh nâng cằm cô:

- Đúng vậy, cô ấy sẽ gọi em bằng chị.

Ngẫm lại cô chợt nhận ra, anh là đang có ý nói rằng cô và anh sẽ kết hôn sao? Tuy có chút đường đột nhưng đây cũng là chuyện cô đang mong chờ.

Anh Sa mỉm cười, đặt tay lên vai anh, Phúc Hiên nghiêng đầu, kề môi đến gần môi cô:

- Con của chúng ta sau này sẽ rất đáng yêu, giống như em vậy.

Anh hôn lên môi cô, nhẹ nhàng lại ấm áp. Cả hai chưa kịp rời môi nhau đã nghe thấy một giọng nói, thanh âm khẩn trương như thể đang rất sốc:

- Anh Sa, em đang làm gì vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.