Anh rót nước trái cây, đưa cho cô, Anh Sa vừa uống vào đã biết "mánh khoé" của anh. Hơn nữa lại còn có một nhầm lẫn rõ nét, bên ngoài để vị táo nhưng bên trong lại là nước ép nho, có lẽ trong lúc đổ vào đã bị nhầm lẫn.
Nhưng dường như anh không hay biết gì cả, còn "ngây ngô" hỏi cô:
- Có ngon không?
Cô mỉm cười, biết rằng anh đã rất quan tâm đến mình nên phải bỏ công như vậy:
- Ngon. Nhưng mà vị không giống trước đây lắm.
Anh rót thêm vào ly cô:
- Vậy em uống nhiều một chút đi.
Cô cầm ly nước trên tay, trong lòng không khỏi hạnh phúc:
- Nhưng anh nói nước ép đóng hộp có chất bảo quản nên không tốt mà?
Anh xoa đầu cô, ánh mắt dịu dàng âu yếm:
- Nhưng của anh mua thì không có. Vậy nên em cứ uống thoải mái.
Cô đặt lên môi anh một nụ hôn:
- Cám ơn anh.
Anh mỉm cười, suốt nhẹ sóng mũi của cô:
- Sao lại cám ơn, chỉ cần em vui là được.
—————————————
Bên ngoài bãi đất trống tại khu B thuộc khu dân cư Hoàng Nhất, hai chiếc xe ôtô đậu đối đầu. Hai người phụ nữ căm hận nhau suốt nhiều năm dài đằng đẵng cuối cùng cũng chạm mặt trong sự thách thức cực độ từ đối phương.
- Cô muốn gì đây? Đang đe doạ tôi à?
Trước lời nói cộc cằn của Mai Hiền Doanh, bà Triệu Nghi Thuần điềm tĩnh đến lạ, môi nở nụ cười trêu ngươi:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-trao-moi-em/2935772/chuong-91.html