"Vãn Vãn, em nói xem, tại sao anh ta lại như vậy chứ!"
Mang theo khuôn mặt vẫn còn ửng hồng, Tô Mạn Vũ vội vàng đóng sầm cửa lại, đi vào phòng khách. Vãn Vãn nghe thấy tiếng cô liền ngóc đầu dậy kêu một tiếng.
Lúc ấy, hai người đứng sát đến mức cô có thể nhìn rõ bóng hình mình trong đôi mắt anh, giống như điều duy nhất hiện hữu trong thế giới của Diệp Liên Thành chỉ có Tô Mạn Vũ. Cô muốn đưa tay chạm thử lên hàng mi dài, chạm lên đôi mắt dịu dàng đẹp đẽ đó biết bao.
Diệp Liên Thành càng lại gần thì cô lại càng lùi về sau hơn nữa. Cuối cùng, người cô gần như đã dính chặt lên tường, Tô Mạn Vũ không còn cách nào khác chỉ có thể giương mắt lên nhìn anh chờ đợi.
Anh nhìn chằm chằm vào gương mặt cô, nhìn đến mức khiến trái tim Tô Mạn Vũ hoảng loạn. Ánh mắt hai người chiếu thẳng vào nhau, nhưng lại chỉ giống như anh đang nhìn một điều gì khác thông qua bóng dáng trước mặt mình.
Đôi mắt ấy đặt trên người Tô Mạn Vũ, nhưng lại không dành cho Tô Mạn Vũ dù chỉ một giây.
Cô chợt cảm thấy đầu óc quay cuồng, lần đầu tiên gặp mặt giữa hai người xa lạ có thể xảy ra tình huống như vậy không?
Có lẽ ánh nắng ấm áp chiếu vào từ bên ngoài làm đầu óc Tô Mạn Vũ càng trở nên trống rỗng, hoặc hẳn là do sáng nay cô dậy sớm hơn bình thường tận một tiếng, bây giờ cô không muốn nghĩ gì nữa mà chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-trao-anh-tron-doi-tron-kiep/3089231/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.