Không hiểu sao Di Giai lại có cảm giác căng thẳng, cô không biết tại sao anh đột ngột vào phòng cô làm gì. Cô vội nhắm mắt, giả vờ ngủ chẳng hiểu vì sao tim lại đập mạnh như vậy.
Tiêu Chiến đứng góc giường ngắm nhìn dáng vẻ ngủ say vô cùng đáng yêu của cô, nhẹ nhàng chỉnh lại góc chăn cho cô. Chần chừ một anh mới dám tiến đến trước mặt cô, tim của Di Giai đập càng thêm mạnh mẽ hơn. Thật may ánh đèn ngủ màu vàng cam nhàn nhạt, nếu không anh sẽ phát hiện hai má cô đã đỏ bừng lúc nào. Anh cúi xuống vuốt nhẹ tóc cô, hôn lên chiếc trán cao thông minh.
" Ngủ ngon, mèo con!"
Sau đó anh quay người nhẹ nhàng đóng cửa rời đi, xác định anh đã rời đi cô mới dám mở mắt. Cố gắng bình ổn con tim đang đập loạn nhịp này, vỗ vỗ nhẹ hai má để tĩnh tâm lại. Bởi sau khi ngắm pháo hoa xong thời gian cũng quá nửa đêm, lúc này có trở về ký túc cửa cũng không còn mở. Mà cô cũng chưa ở cùng người khác giới qua đêm ở một nơi xa lạ bao giờ. Di Giai cũng có chút lo lắng, làm sao mà không lo lắng cho được.
Tiêu Chiến nhìn thấy sự khó xử của cô cũng không bắt ép cô phải ở lại hay đi về. Nếu như cô muốn đi về thì anh sẽ ngay lập tức hộ tống tới tận nơi, còn nếu muốn ở lại anh sẽ sắp xếp một cách cẩn thận nhất. Cũng may căn hộ này vừa vặn có hai phòng ngủ, một phòng của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-thich-em/2773227/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.