Việc chặn bố Khương thực tế đã xảy ra cách đây khá lâu.
Sau khi Khương Thanh Thời bị thương, Thẩm Ngạn đã tìm đến luật sư, vốn là muốn tính sổ với thằng nhóc kia. Nhưng bên phía luật sư cũng không đưa ra lời khuyên hữu ích nào, thằng nhóc kia còn quá nhỏ, Khương Thanh Thời lại không bị thương nghiêm trọng, truy cứu trách nhiệm cũng không được gì, cùng lắm chỉ là bồi thường tiền thuốc men.
Biết anh tìm luật sư, bố Khương đã gọi cho anh rất nhiều lần, nói thằng nhóc kia không cố ý, bảo Thẩm Ngạn đừng tính toán với một đứa trẻ.
Thận Ngạn nghe vậy thì rất tức giận, không nhịn được hỏi ngược lại ông ấy rằng Khương Thanh Thời cũng là con của ông ấy, sao ông ấy lại yêu cầu anh không được tính toán với đứa con khác của ông ấy?
Bố Khương bị câu hỏi của anh làm cho á khẩu, còn muốn nói thêm gì đó thì Thẩm Ngạn đã lạnh lùng bảo anh còn đang bận việc, sau đó cúp điện thoại trước.
Sau lần đó, thỉnh thoảng bố Khương lại gọi điện thoại cho anh, kể lể sự khổ sở của ông ấy.
Thẩm Ngạn thật sự cảm thấy hơi phiền, không nhịn được học theo Khương Thanh Thời chặn luôn số điện thoại của ông ta.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Ngạn làm chuyện này, nhưng anh cảm thấy cũng không tệ.
“…”
Nghe Thẩm Ngạn nói xong, Khương Thanh Thời dở khóc dở cười: “Tổng giám đốc Thẩm, anh trẻ con thật đấy.”
Thẩm Ngạn nhướng mày, nheo mắt nhìn cô, hỏi: “Em không thích à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-tap-kich/3421229/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.