Chương 10: “Cô ấy là vợ tôi”
Ba người lại chạm mặt nhau lần nữa, khi nhìn thấy ánh mắt của hai người trong phòng bao, Lục Gia Văn bình tĩnh nói: “Chị dâu, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Anh ta giả vờ ngạc nhiên: “Trùng hợp thật đấy.”
Khương Thanh Thời nhìn nụ cười rạng rỡ trên mặt anh ta, mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng nhất thời cô không thể giải thích được tại sao.
Cô gật đầu, lịch sự nói: “Đúng là khá trùng hợp.”
“…”
Lục Gia Văn ngượng ngùng cười hỏi: “Chị dâu tới đây cùng bạn à? Đồ ăn thế nào? Có muốn…”
Anh ta còn chưa nói xong, điện thoại của Khương Thanh Thời đã rung lên, là cuộc gọi của Tư Niệm: “Cậu bị nhốt trong nhà vệ sinh rồi à?”
Cô ấy và Nguyễn Huỳnh đang nói chuyện trong phòng riêng nên không biết chuyện xảy ra ở sảnh.
Khương Thanh Thời nghẹn lời giây lát, vô thức đáp: “Nào có, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn thôi, giờ tớ về ngay đây.”
Tư Niệm: “Xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì?”
Khương Thanh Thời: “Đợi tớ về sẽ kể sau.”
Cúp điện thoại xong, cô quay đầu nhìn người đàn ông cao gầy đứng một bên: “Tôi về trước đây.”
Thẩm Ngạn cúi đầu nhìn cô, nhẹ nhàng nói: “Đi đi.”
Anh còn chẳng giữ người ta lại chứ đừng nói là hỏi nhiều thêm một câu.
Sau khi người rời đi, Thẩm Ngạn đi đến một chiếc ghế ở bên cạnh ngồi xuống, vừa liếc mắt sang lại bắt gặp Lục Gia Văn đang nhìn mình với ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-tap-kich/3357963/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.